Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Lão ăn mày (Update Phần 79)

Truyện Sex: Lão ăn mày (Update Phần 79)


Phần 58

Vài hôm sau… Trường Như có hoạt động ngoại khóa nên chiều tối muộn con bé mới về, biết điều này, hôm nay Uyên đi làm về sớm hơn mọi khi sau đó thay quần áo bước sang phòng ông Lưu.
“Cộc cộc cộc!”

– Bố!
– Uyên à con! Vào đi, cửa bố không khóa… – Tiếng ông Lưu vọng ra từ bên trong.

“Cạch!”





Uyên mở cửa bước vào thấy ông Lưu đang nằm ghế dựa đọc báo ngoài ban công.

– Bố! Con có chuyện muốn nói với bố! Bố vào đây…

Uyên khoanh tay đứng giữa phòng nói. Thấy sát khí của con bé ông Lưu liền nhổm dậy cất tờ báo và đi khệ nệ vào trong.

– Con ngồi xuống đây… Có gì từ từ hẵng nói, uống cốc nước đã…

Ông Lưu liếc nhìn Uyên và cảm giác sắp có chuyện chẳng lành… Ông chống tay vào đầu gối ngồi xuống chiếc ghế sofa đơn trong phòng và mời Uyên ngồi chiếc bên cạnh.

– Không cần đâu bố… Con nói nhanh thôi!

Uyên cau mày nhìn chằm chằm vào mắt ông Lưu.

– Khà khà!! Có việc gì thế con?

Ông Lưu cố tỏ ra thoải mái như mọi lần nhưng vẻ mặt ông đang khá lúng túng.

– Bố làm chuyện gì với cái Như? Tại sao bố lại đốn mạt đến vậy, bố làm nhục con chưa đủ à? Há?

Nghe thấy con bé Uyên nói vậy ông Lưu liền xanh mặt.

– Trời… con hiểu lầm rồi… chẳng qua bố đau lưng…
– Đau lưng? BỐ ĐAU LƯNG KIỂU GÌ MÀ ĐỂ NGỰC CON BÉ SƯNG LÊN THẾ KIA? HẢ???

Uyên ngắt lời và quát vào mặt ông Lưu.

– Con… Bố… Bố xin lỗi!!! Bố…

Ông Lưu bị tra hỏi bất ngờ khiến ông không có phương án gì để giải thích, ông lúng túng đứng dậy khom cái lưng già tiến tới chỗ Uyên, mặt nhăn lại.

– Bố bỏ con ra!

Uyên hất khửu tay khi ông Lưu vừa chạm nhẹ tới.

– Bố khổ lắm… bố xin con… con đừng chất vấn bố nữa… bố biết lỗi rồi…

Ông Lưu biết cái Uyên rất đanh đá và thương em nên ông rất sợ không biết con bé có làm gì quá lên không, ông chỉ sợ con bé lan truyền chuyện này ra ngoài thì chết.

– Bố khổ? Vậy bố có nghĩ cho các con trai của bố không? Các anh thì đi tận sang châu phi vì sự nghiệp của công ty. Bố ở nhà rửng mỡ à, hết làm nhục con đến em gái con? Bố có còn là con người không???

Uyên cau mày và chỉ thẳng tay vào mặt ông Lưu, một việc hết sức hỗn láo nhưng ông Lưu không dám nói gì chỉ cúi mặt xuống lắc đầu.

– Bố xin con… tại bố hết… bố là con vật không phải con người… bố không xứng làm bố chồng các con… bố không xứng làm bố của thằng Ninh và thằng Phi…
– Huh…

Uyên quay mặt đi không thèm nhìn bộ mặt đê tiện giả dối của ông Lưu.

– Uyên! Bố xin con… con biết rồi đấy, bố mất mẹ đã lâu…
– Mất mẹ? Đã lâu!! Con xin bố, bố đừng lôi mẹ ra đây, bố thèm quá thì ra ngoài mà tìm mấy con đĩ ngoài đường kìa, đừng động đến chị em con! Bố này… sao bố bệnh hoạn đến thế là cùng… đây là loạn luân bố biết chứ!!! Giả dụ chuyện này vỡ lở bố có biết chuyện gì sẽ ập đến với gia đình không? Các anh sẽ sụp đổ như thế nào? Bố là loại ích kỷ chỉ biết nghĩ đến bản thân mình thôi bố à… Ngay từ đầu chuyện các anh sang châu phi đều là do bố sắp đặt đúng không? Bố có dã tâm từ lâu rồi đúng không?

Uyên nghe cái văn cũ khiến nàng rùng cả mình và buồn nôn. Uyên cau mày lại nhìn ông Lưu với một ánh mắt thất vọng hơn bao giờ hết.

– Không phải đâu con… sang Châu Phi là một nhiệm vụ hết sức khó khăn, công việc này bắt buộc hai thằng phải đi vì chỉ có hai đứa nó mới có thể hoàn thành được… Dù sao thì… xin con… con hãy tha thứ cho ông già gần đất xa trời như bố… chẳng qua… hôm đó… bố không kìm lòng được… Từ lúc con bảo… không bao giờ… cho bố nữa… ngày nào bố cũng nghĩ đến con… cái thứ đó của bố cứ to lên…

Ông Lưu ấp úng vừa nói vừa liếc nhìn phản ứng của Uyên, ông sợ con bé lại nổi khùng lên thì hết đường giải thích.

– Huh…

Uyên không nói gì, nàng thở hắt ra một cái.

– Hãy nghe bố giải thích con à… Hôm đó sáng sớm… Như nó sang phòng… bố mới ngủ dậy… nhìn nó giống con quá… nên bố nhớ con lắm… bố không bao giờ quên được khoảnh khắc đó… con là người phụ nữ đẹp nhất bố từng gặp…
– Thôi! Thôi! Thôi! Bố đừng nói mấy cái văn đấy trước mặt con nữa… thật là kinh tởm, bản chất bệnh hoạn… thậm chí bố còn không bằng ông lão ăn mày!!

Uyên mở to mắt mắng ông Lưu, nhưng khi nàng vừa nói xong câu cuối thấy sắc mặt ông Lưu thay đổi… Biết mình hơi quá lời nên Uyên mím môi lại quay đi chỗ khác.

– Con nói đúng… bản chất và tư cách của bố còn không bằng lão già ăn xin… Dù sao thì bố cũng rất cảm ơn con và muốn gửi lời xin lỗi đến cái Như… Cảm ơn con vì đã cho ta những cảm xúc thời niên thiếu, chưa bao giờ trong cuộc đời bố lại hạnh phúc như thế… khi ở bên con ta cảm thấy như được yêu lại từ đầu Uyên à… biết là loạn luân… nhưng bố không kiềm chế được… bố xin lỗi… Cả đời này bố có đền đáp cho các con cũng không hết… Bố rất ân hận… xin con hãy tha thứ cho bố…

Ông Lưu uốn vài tấc lưỡi và quỳ một chân xuống, hai bàn tay thô kệch tóm vào cổ tay Uyên van xin.

– Hmm… Bố thôi ngay những hành động như vậy đi, bố có thấy người bố chồng nào quỳ trước mặt con dâu như bố không?

Uyên hất tay ông Lưu ra và lườm xuống.

– Bố… Nếu con không tha thứ cho bố… Bố sẽ không đứng lên…

Ông Lưu cúi mặt xuống và quỳ nốt chân còn lại… Chưa bao giờ trong cuộc đời ông phải hạ mình và cảm thấy nhục nhã như thế… Nhưng đây là điều ông đáng phải nhận và trong thâm tâm ông chắc chắn vẫn rất coi trọng gia đình và các con của mình khi ông không ngần ngại quỳ xuống để giải quyết vấn đề với con dâu. Có lẽ ông cũng rất sợ chuyện này sẽ bị lộ ra ngoài nên thế phải dùng đến chiêu nhục nhất trong khổ nhục kế… Ông Lưu lắc đầu vì cảm thấy bản thân thật hèn hạ nhưng như vậy còn tốt hơn là mọi chuyện sẽ bung bét ra ngoài.

– Bố tránh xa cái Như ra… Nếu một lần nữa bố còn lại gần nó thì không có lần sau nữa đâu.

Uyên nói xong liền quay người đi ra ngoài đóng “RẦM!” Cửa một cái. Nghe Uyên nói vậy có nghĩa con bé đã tha thứ cho ông rồi nhưng ông vẫn không vui vì hôm nay nhục quá… Ông từ từ đứng dậy và không ngờ con bé Như lại kể với chị nó… Chuyện này thực sự quá nguy hiểm vì ông biết mình đã đi quá xa… Càng ngày trong mắt các con dâu ông càng không có chút tự trọng nào… không còn lòng tự tôn của một ông bố chồng nữa… Ông Lưu lắc đầu ngao ngán và ngồi xuống sofa thở dài…

– Càng ngày chẳng đâu vào với đâu!! Bố với chả chồng… sao lại oái oăm thế không biết nữa…

Uyên về phòng hậm hực lẩm bẩm một mình, tuy đỡ tức nhưng nàng cũng không thoải mái vì cách xử sự của mình… Nhà người ta bố chồng được tôn kính như vua… đây nhà này tại sao càng ngày nàng càng cảm thấy không coi bố chồng ra gì. Uyên bực tức vì điều đó, vì một gia đình cứ ngỡ là hoàn hảo, ai ngờ nó rối tung rối mù lên…

Vài ngày sau…

– Em gì ơi!!! Ăn gì mà xinh thế???
– Mày ơi! Con bé kia nó cao vãi…
– Ừ! Sao nó trắng thế nhể? Vãi tắm trắng à?
– Không phải đâu… trắng này trắng tự nhiên đấy… khẩu trang kín mít nhưng tao dám chắc 1000% con bé này cực xinh…
– Thì lại chả… nhìn dáng nó là biết… Vú to mông cong ngồn ngộn… không phải dạng vừa đâu chắc con nhà đại gia đấy!
– Chả vậy à… nhìn đồng hồ nó đeo đi ngót nghét tỷ bạc đấy…
– Mà lão già đi cạnh nó là ai đấy…
– Tao biết đâu, ông nó? Chắc nó đưa ông nó đi khám…

Mấy thằng thanh niên trong viện tụm năm tụm ba vào nói chuyện với nhau… Bọn chúng đang nhìn về phía Như và ông lão ăn mày… Hôm nay là ngày nghỉ nên Như đưa ông lão đi khám tổng quát một lần, ngày trước khi bị tai nạn nàng cũng đã làm thử máu và xét nghiệm một số thứ cho ông ấy, nhưng vẫn phải khám tổng thể một lần mới ra bệnh được… đây cũng một phần làm theo ý của bố Lưu vì trước đây bố chồng nàng nói nếu muốn để lão này trong nhà nên đưa lão đi khám vì bố Lưu sợ ông lão ăn mày có bệnh truyền nhiễm gì đó lây cho cả nhà thì toi…

– Chị ơi em đăng ký cho ông của em khám ạ… Em có hẹn trước rồi ạ…

Như ngó và quầy nơi đăng ký khám tự nguyện. Sau đó nàng được phát một tờ giấy… Như đứng điền thông tin… nàng tích vào tất cả các ô liên quan đến bệnh truyền nhiễm… trong mục còn có cả bệnh truyền nhiễm qua đường tình dục… Như tích vào hết… gương mặt nàng nóng nên trong chiếc khẩu tra y tế.

Sau đúng một tiếng Như cầm tờ kết quả và rất ngạc nhiên khi ông cụ tuổi này rồi gan thận vẫn rất tốt, và đặc biệt ông cụ không có một bệnh truyền nhiễm nào trong khi cả một đời người bới rác tìm thức ăn… Như cảm thấy thật thoải mái vì không còn lăn tăn gì nữa…

… 21h50 tối…

– Cái gì? Không có một bệnh nào luôn á?

Uyên mở to mắt nhìn tờ kết quả.

– Vâng… Bác sĩ cũng ngạc nhiên lắm chị ạ… họ còn khen ông cụ khỏe hơn khối người 50 tuổi đấy…
– Có tin được không?

Uyên vẫn đang hơi sốc vì ở cái tuổi u80 rồi mà lão ta không có một bệnh tật gì thì thật hoang đường…

– Thật chứ chị, họ khám kỹ lắm… em khám theo yêu cầu mà… toàn bác sĩ giỏi…
– Không… ý chị là… ông ấy già lắm rồi ít cũng phải có một vài bệnh như mỡ máu cao hay huyết áp gì chứ…
– Hi hi… Ông ấy gầy thế mà chị lại sợ ông bị mỡ máu… hihi… – Như ôm miệng cười.
– Tinh tinh tinh…

Bỗng tiếng chuông điện thoại của Như vang lên khiến nàng mỉm cười vì đó là Ninh.

– À lố lô!!! Ha ha!!!
– Anh! Hôm nay anh gọi sớm thế hihi!

Như cầm điện thoại ngồi tựa lưng vào thành giường tươi cười.

– Giờ này bận đi chơi với người yêu mới hay sao mà anh không được gọi ha ha… Ninh cười hô hố hô hố trêu chọc vợ mình. Ninh cứ hễ có thời gian rảnh lại gọi facetime về cho vợ, do múi giờ Việt Nam muộn hơn Kenya khoảng 4 tiếng nên cũng khá thuận tiện để gọi về.
– Đi chơi gì giờ này á? Anh suốt ngày trêu em…

Mặt Như hơi xị xuống.

– Ha ha! Có mỗi cô vợ đáng yêu không trêu thì anh trêu mấy má bên này hả?
– Bên anh trời vẫn sáng nhỉ…

Như tựa đầu vào gối nhìn Ninh chằm chằm, chắc hẳn nàng đang rất nhớ chồng.

– Anh vừa đi mỏ về, người còn đang bẩn đây này, lát nữa 19h còn đi ăn cơm với đối tác.

Ninh vừa nói vừa dơ tay trái lên nhìn đồng hồ.

– Bọn em sắp đi ngủ rồi mà anh còn chưa ăn á…
– Ở Hà Nội bây giờ là mấy giờ em? 21h à?
– Không… sắp 10 giờ tối rồi… sắp đến giờ đi ngủ rồi…

Mặt Như trông vẫn rất buồn, có lẽ do nàng nhớ chồng quá.

– Ơ! Sao mặt buồn thế kia, thế chị Uyên đâu?

Ninh thấy biểu cảm của vợ nên không dám trêu nữa. Biết VỢ rất nhớ mình nhưng không bao giờ nói ra mà Ninh chỉ muốn làm trò gì đó cho vợ vui.

– Đây…

Như quay điện thoại ra phía bàn làm việc.

– Xem ai kìa, chăm chỉ chưa ha ha ha…

Phi ngồi cạnh Ninh ngó vào nói… Có lẽ hôm nay công việc suôn sẻ nên hai anh em đều rất vui vẻ.

– Chẳng phải anh nói sẽ về đi thực tế trên tây bắc với em sao, em đang phải lên chương trình làm nốt báo cáo để đợi anh về đi nè, xem cái mồm nói có làm được không?

Uyên vừa đánh máy vừa nói vọng vào điện thoại.

– Hà hà hà!!! Phải xem công việc thế nào đã… – Phi vừa nói vừa cười.
– Hai anh đi ăn tiệc mà hú hí với con nào thì đừng trách bọn em!

Uyên nói nhưng không quay lại nhìn vào camera.

– Ơ kìa Uyên! Nói chuyện với các anh thì phải nhìn vào đây chứ!

Phi nói giọng trầm xuống, tính anh hay nghiêm túc vậy. Uyên không nói gì đứng lên đi ra chỗ Như cúi xuống nhìn điện thoại là lưỡi trêu Phi rồi quay lại làm việc.

– Hihi…

Như nhìn thấy thế chỉ mỉm cười.

– Á à, hôm nào về phải đè ra tét vào mông anh Phi ạ.

Ninh quay sang Phi cười nói.

– Chú ngồi đây nhé! Anh vào tắm trước, chào Như nhé! Chào vợ!

Phi nói vọng vào trong điện thoại. Tính anh nghiêm túc và hay ghen nên không hưởng ứng câu nói của Ninh.

– Vâng… Em chào anh!

Như chào nhưng Uyên vẫn mải làm việc nên không nói gì… Sau đó nàng đứng dậy đi sang phòng ngủ của hai vợ chồng để nói chuyện tránh làm phiền đến chị vì từ lúc hai anh em đi công tác Như chuyển hẳn sang phòng Uyên ngủ.

– Nhớ anh không he he…

Ninh cũng đứng dậy đi ra chỗ khác nói chuyện.

– Ngày nào anh cũng hỏi em thế, đương nhiên là nhớ rồi…

Như bước lên giường, tựa đầu vào thành giường. Hai vợ chồng nhìn nhau một lúc rồi mỉm cười.

– Anh dạo này gầy lắm đấy… đen đi nữa… anh nhớ giữ gìn sức khỏe nha… về đây em bù cho…

Như mím môi lại mặt đỏ ửng.

– Định bù cho anh thế nào đây… He he… Anh lúc nào cũng nhớ vợ ý… Hay cho anh xem ngực một tí đi… anh nhớ nó quá…

Ninh thì thà thì thầm trong điện thoại.

– Anh không sợ anh Phi thấy à…
– Anh Phi đi tắm rồi, nhanh lên! Anh nhớ quá rồi… he he…

Ninh vừa nói vừa há mồm dùng lưỡi gẩy gẩy vào không khí.

– Anh dâm dê thế này, không biết bên kia đã cưa được em nào chưa? – Như bĩu môi.
– Em phải tin anh chứ, anh nói nhiều rồi, thời gian đi làm con không đủ nữa là… huhu cho anh xem đi mà… – Ninh nài nỉ.
– Anh vẫn có thời gian đi ăn tiệc kìa…
– À hóa ra là dỗi từ nãy hả? Ha ha… Anh đi ăn tiệc với đối tác mà… Toàn mấy ông cao to đen xì thôi, mà con gái bên này xấu lắm, anh không thích da đen, làm sao có ai sánh nổi với vợ anh được! – Ninh nịnh khéo.
– Biết đâu lại có vài em da trắng, dính đến vàng bạc đá quý thì gái nó tự bám vào đó… hưm! – Như vẫn dỗi.
– Anh thề, em không tin anh thế này anh buồn lắm.

truyen-sex-lao-an-may-65-1

Mặt Ninh cũng xị ra. Như thấy vậy cũng không muốn chất vấn thêm nữa vì nàng cũng hiểu cho chồng sang bên đó vất vả… Anh ấy cũng muốn về nhà lắm chứ không phải không… Phận là vợ ở nhà phải là điểm tựa vững chắc cho chồng nên Như luôn muốn để cho Ninh có một tâm lý thoải mái nhất khi làm việc bên đó, chẳng qua nàng đang muốn nũng nịu một chút.

– Vậy anh nhớ phải về sớm đó…
– Ok luôn! Anh hứa! Anh sẽ về trước anh Phi he he… cho anh xem đi mà…
– Hmmm…

Mặt Như đỏ dần lên và đưa tay cởi dần cúc chiếc áo pijama đang mặc.

– Chồng nhớ nó quá… chồng chỉ muốn lao ra mút lấy đầu vú bé bỏng của vợ thôi…

Ninh vẫn tính khẩu dâm không thay đổi.

– Eo… sợ anh thật…
– Chồng sẽ lột tung chiếc áo lót của vợ, lao vào bóp, bú hết bên trái rồi sang bên phải, chồng muốn chiếc lưỡi này gẩy tung đầu vú của vợ ngay lập tức… khè khè… blap blap blap…

Vừa nói Ninh vừa lè chiếc lưỡi ra gẩy vào màn hình điện thoại.

– Hmmm…

Như không nói gì, nàng chỉ thở hắt ra một cái kiểu bất lực vì quá quen rồi. Như cởi khoảng bốn chiếc cúc… Nàng từ từ vén tà áo sang hai bên, để lộ ra bộ ngực to cùng chiếc áo lót ren màu trắng cực kỳ gợi cảm.

– A…

Bỗng Như túm áo lại và làm rơi điện thoại, ở bên kia Ninh chỉ nhìn thấy trần nhà và tiếng bước chân của Như chạy trên sàn gỗ… Sau đó là tiếng đóng cửa.

– Trời ạ…

Như cầm điện thoại lên, mặt hơi sợ hãi.

– Sao thế em? Có chuyện gì vậy?

Ninh cau mày, anh rất lo lắng cho vợ.

– Không ạ… không có gì… Chị Uyên đi qua… làm em giật cả mình ý… – Như vừa nói vừa thở mạnh.
– Vậy à? Ha ha anh tưởng có chuyện gì? Chị Uyên thì có sao, anh tưởng em đóng cửa rồi chứ?
– Vâng! Em hơi khép lại thôi, nhưng vẫn ngại lắm…
– Ha ha! Anh tưởng bố lén xem trộm em ha ha…

Ninh cười lớn trông mặt biến thái hẳn.

– Anh hâm à… Giật cả mình…

Như cầm điện thoại liếc ra phía cửa đã đóng, nàng vẫn đang cố tỏ ra bình tĩnh cho Ninh đỡ lo. Thực ra lúc nãy khi nàng định cởi áo lót thì thấy ông Lưu đứng bên ngoài nhìn qua khe cửa, nàng vừa sợ vừa bị giật mình vì ông ấy cứ như con ma vậy. Nàng sợ vì gần đây bố chồng hay rình rập nàng… Điều này khiến nàng vừa khó chịu vừa có chút lo lắng.

– Thôi nào! Bây giờ đóng cửa rồi, cởi ra cho chồng nhìn một tí… – Ninh liếm lưỡi quanh mép cười dâm.
– Để em thở đã…

Như nói mắt lại liếc ra phía cửa mặc dù cửa đã đóng, rồi nàng từ từ phanh áo ra và vạch một bên áo ngực xuống.

– Wow!!! Yêu quá!!! Hồng quá!!! Lè lè lè lè!!!

Ninh vừa nói vừa lấy lưỡi gẩy gần màn hình điện thoại.

– Anh hâm à! Đừng làm thế, lỡ anh Phi thấy thì buồn cười lắm…

Như đỏ mặt và kéo áo lót xuống nhiều hơn. Vì áo lót không gọng nên nàng dễ dàng vạch hẳn một bên xuống.

– Waooo!!! Nhìn nó vẫn đẹp như ngày đầu tiên chồng yêu vợ hí hí… Chồng muốn bóp nó quá, chồng sẽ đặt con cu này vào giữa ngực vợ và chơi tới khi nào xuất tinh mới thôi…
– Eo ơi!!! Anh nói bé thôi chứ… không em tắt máy bây giờ đấy… – Như cau mày nói.
– Đừng huhu… Anh Phi đang tắm mà… chỉ có vài giây ngắn ngủi chồng được thỏa mãn mà vợ nỡ lòng nào…

Ninh đổi tư thế ngồi, anh dựa vào ghế.

– Được chưa? Xem thế thôi nha…

Mặt Như đỏ ửng.

– Đừng! Cho chồng xem bên này, nhỡ bên kia ghen thì sao, vợ cởi nốt bên kia ra đi… he he…
– Hmmm…

Như không nói gì, nàng ưỡn lưng thò tay ra đằng sau cởi khuy áo.

– Vợ làm gì mà ưỡn lên thế, vợ làm thế chồng xuất tinh vào ngực vợ bây giờ…

Ninh thấy dáng đó của Như cực kỳ gợi cảm và kích dục… Khi ngực nàng ưỡn lên trông vừa to vừa tròn… lại còn dí sát vào màn hình điện thoại nên làm Ninh cực kỳ hứng tình.

– Em cởi áo… Cứ kéo xuống giãn hết áo của em… Chị Uyên mua tặng em đấy…

Như vừa nói vừa cởi áo lót và cả áo ngoài…

– Trời ơi!!! Nhìn thèm quá… baby của daddy đây rồi…

Ninh vừa khẩu dâm vừa lè lưỡi ra liếm.

– Hmmm… Đồ điên… – Như thở dài nói lẩm bẩm.
– Nào con yêu… đưa ngực cho daddy bú nào…

Ninh đưa điện thoại gần mặt thều thào nói.

… Như vẫn không nói gì, mắt nàng chỉ đảo sang trái sang phải mặt đỏ ửng. Có lẽ nàng rất xấu hổ khi mỗi lần Ninh khẩu dâm từ daddy…

– Ngực con đẹp quá… Con bóp cho daddy chiêm ngưỡng nào…
– Hmmm… Anh bệnh quá đấy…

Như nói vậy nhưng vẫn đưa tay lên bóp ngực mình, đầu ti nàng cứng đơ… hai bên má càng lúc càng đỏ.

– Con yêu… Để daddy bú nào… chụt chụt chụt…

Ninh mút không khí tạp cả mồm vào trong.

– Hmm… ưm… – Bỗng Như khẽ rên một cái.
– Há? Cái gì đấy? – Ninh dừng lại mặt cười hớn hở.
– A! Không!! Có gì đâu…

Như xấu hổ lấy tay che mặt.

– Ha ha ha!!! Em vừa rên à??? Ha ha ha!!! Chắc nhớ chồng lắm rồi đúng không ha ha… Ninh sung sướng vì vừa làm Như rên một cái qua điện thoại… điều mà chưa bao giờ xảy ra.
– Anh thôi đi… Anh Phi nghe thấy bây giờ… gì mà vô duyên… hmmm…

Như bặm môi xấu hổ.

– Ha… ha… Anh không trêu nữa! Anh thương… chờ anh nhé! Về anh bù cho.

Nói xong Ninh hôn vào điện thoại rất tình cảm.

– Biết bao giờ mới về chứ… – Như vị mặt.
– Em yên tâm, anh sẽ về sớm… À mà này! Lúc nhớ anh em sẽ làm gì he he…

Ninh cười gượng vì anh bất chợt tò mò về điều đó.

– E chẳng làm gì cả, nhớ thì nhớ thôi… còn làm gì nữa…
– Ha ha có khi về lại thấy cả đống dưa chuột ở trong phòng cũng nên ha ha!!! – Ninh cười lớn.
– Anh ý! Em ngủ với chị Uyên mà…
– Biết đâu được ha ha, có khi lại dưa chuột mỹ bọc bao cao su ấy chứ ha ha!!! Em đừng gọt dưa đó cho bố ăn nha ha ha ha…

Ninh đùa dai làm Như giận đỏ cả mặt.

– Anh thật hết thuốc chữa… đúng rồi đấy… Em dùng dưa chuột đấy, ai bảo anh đi mãi không về…

Như tức giận hùa theo cho Ninh biết mặt.

– Á à… Anh về sẽ tét mông em rồi chơi em tới sáng ha ha ha!!! Dám ngoại tình với dưa chuột khi anh vắng nhà à… ha ha… Ninh hưng phấn khi thấy vợ mình lần đầu tiên nói chuyện kiểu ấy.
– Hmm… Chịu anh rồi…

Như thở dài… về khoản biến thái nàng không thể bằng Ninh được.

– Bóp ngực tiếp đi vợ…

Ninh lè lưỡi vừa nói vừa gẩy.

– Eo… Thôi… anh Phi ra bây giờ đó… Ơ! Anh đang làm gì đấy?

Như thấy người Ninh rung rung liền hỏi.

– Chồng nhớ vợ quá… không chịu được đây nè…

Ninh chỉnh camera xuống dưới, hóa ra một tay Ninh đang sóc lọ, anh cũng không ngại ngần khi chỉnh camera xuống cho vợ cùng xem.

– A!!! Anh bị điên à… Anh Phi mà thấy thì còn mặt mũi nào nữa…

Như hoảng hốt mắt mở to khi thấy chồng mình thật sự rất biến thái.

– Lo gì… Có khi ông ý còn đang quay tay trong phòng vệ sinh ấy ha ha…

Ninh vừa thù dâm vừa nhìn vợ, phải nói anh cũng nhớ Như quá rồi…

– Cạch!

Bỗng tiếng phòng vệ sinh vang lên, Ninh vội vội vàng vàng kéo lại khóa quần và ngồi ngay ngắn, cũng may phòng tắm cách phòng khách phải một đoạn, và cũng có nhiều đồ đạc che chắn nên Phi có bước ra cũng không thể thấy luôn được.

– Chết chưa! Anh Phi ra đúng không! Hihi…

Như ôm miệng cười tủm tỉm, đôi mắt híp lại trông rất đáng yêu.

– Phù! Tí thì toang hê hê…

Mặt Ninh đỏ rực vì tí thì bị bắt, đường đường là một phó giám đốc của công ty với lại Phi là một người khó tính, lỡ bị bắt chắc Phi đuổi Ninh ra chỗ khác ở mất.

– Anh biết sợ chưa, lần sau nhớ vào phòng nhé Hi hi hi… – Như cười rung cả ngực.
– Hê hê… anh nhớ rồi… thôi chào vợ nha… anh đi tắm đây! Lát còn đi ăn tiệc…
– Anh nhớ về sớm đấy! Yêu anh! Moazz…

Như nói và hôn vào camera điện thoại.

– Mãi yêu em!!! Tút!

Ninh cũng hôn vợ và tắt máy. Nụ cười anh bị gượng khi cảm thấy thương Như vì cô ấy đã chịu đựng quá lâu rồi. Những biểu cảm khi làm tình trước đây của Như khiến Ninh biết rõ cô ấy cũng là người có nhu cầu chứ không phải khúc gỗ. Nên thế trong thâm tâm anh luôn sợ vợ mắc phải những sai lầm hay lỡ có yếu lòng lúc nào đó… cộng thêm những điểm yếu vốn có của Như Ninh chưa một ngày nào là không lo lắng về việc cô ấy sẽ dễ bị lợi dụng.

Ninh chưa bao giờ nghĩ Như sẽ ngoại tình nhưng anh có nghĩ đến viễn cảnh đó… và nghĩ nếu thực sự chuyện ấy xảy ra, anh sẽ thế nào… Có tha thứ cho vợ không? Hay anh sẽ làm gì… Rất nhiều sự lo lắng ẩn sau con người vui vẻ luôn có những suy nghĩ tích cực như Ninh…

Chẳng bù cho Phi, mặc dù anh ấy và vợ ít khi gọi điện cho nhau… Nhưng Ninh biết ngày nào Uyên cũng gửi một tin nhắn nhắc nhở Phi những thói quen hàng ngày của anh ấy, hay lo lắng anh ấy ăn uống thế nào, làm việc có mệt mỏi hay không… Nhìn lạnh nhạt vậy thôi chứ họ đều là những người thể hiện tình cảm một cách rất tinh tế. Nhiều lúc thấy Phi ngồi cười tủm tỉm một mình y như rằng là Uyên nhắn tin.

Cả hai anh em đều có những cách thể hiện tình cảm khác nhau… Nhưng họ đều có một điểm chung là rất yêu thương vợ hơn chính bản thân mình… Chắc hẳn Phi cũng rất lo lắng và thương Uyên khi để cô ấy thiếu thốn tình cảm nhiều đến vậy… Vợ chồng người ta thì sáng tối tắt đèn có nhau… Trong khi Như và Uyên mới về làm dâu, còn đang ở độ tuổi rất trẻ mà đã phải xa chồng quá lâu rồi… Sau này… không biết phải bù đắp cho hai người đó thể nào đây… Ninh không thể nghĩ ra sự bù đắp hợp lý nhất cho những hy sinh này của vợ mình và chị cô ấy.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng