Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Lão ăn mày (Update Phần 79)

Truyện Sex: Lão ăn mày (Update Phần 79)


Phần 54

Hai tuần sau…
Từ khi bị Uyên bắt gặp làm trò thiếu đứng đắn với Như, ông Lưu đã giữ khoảng cách hơn không dám lại gần con bé Như nữa, đơn giản vì Uyên đã để mắt tới ông và vì một phần ông cũng không có nhiều thời gian gặp hai đứa. Trong tuần đứa thì đi làm đứa thì đi học, buổi tối ăn xong chúng cũng lên phòng sớm, còn ông đi thể dục về tắm rửa lên giường nghỉ ngơi khiến một ngày trôi qua cũng bình thường như những ông già về hưu khác.

Nhưng dần dà khi cảm giác nhục nhã nguôi ngoai dần sau lần bị Uyên to tiếng thì nhu cầu của ông Lưu đã quay trở lại sau bao ngày tích tụ. Cứ hễ nhìn thấy chúng nó là lòng ông lại nổi thói dâm, ông tìm đủ mọi cách để tiếp xúc gần với chúng nó như rủ con bé Như chơi cờ nhưng Uyên lại kiếm cớ giao việc khác. Uyên đang rất khéo léo cân bằng cuộc sống gia đình và việc giữ khoảng cách với bố chồng.

– Ư… oa… Con chào bố!

Như bước xuống phòng khách vươn vai, hôm nay là chủ nhật nên nàng vẫn tính ngủ nướng mới dậy.





– Như đấy hả con… Chị Uyên đâu?

Ông Lưu ngồi sofa phòng khách, mắt đeo kính lão, cầm tờ báo mắt liếc về phía Như và hỏi dò.

– Chị Uyên đi từ sáng sớm rồi bố ạ, hôm qua chị bảo con sáng nay phải đi làm, vì công ty chị ấy sắp có đợt nghỉ dài để đi trải nghiệm thực tế, hay du lịch gì đó bố ạ.

Như ngồi phịch xuống sofa cách bố chồng một đoạn. Thời gian vừa qua nàng phải trải qua một kỳ thi rất khó nên nàng đã tập chung vào việc học trong suốt hai tuần vừa rồi. Hôm qua nàng cũng đã vượt qua kỳ thi đó một cách xuất sắc như thường lệ và đến hôm nay tâm trạng nàng cảm thấy cực kỳ thoải mái và nhẹ nhõm.

– Thế à… E hèm… hèm… E hèm… khụ khụ… con vào ăn sáng đi… khụ khụ…

Khi Như ngồi xuống mùi thơm ấm áp của con bé phả vào mũi ông khiến cơn nứng của ông bắt đầu phát dục làm ông bị mất bình tĩnh và ăn nói luống ca luống cuống.

– Bố ăn sáng chưa ạ?

Như vẫn chưa tỉnh, nàng dựa vào sofa gật gù nhìn ông Lưu. Trước đây nàng chẳng bao giờ đề phòng bố chồng vì nghĩ ông ấy cũng chẳng khác bố mình… Đến thời điểm này cũng vậy, nàng chỉ không hiểu tại sao chị Uyên hay khó chịu với bố thế.

– Ừ! Bố ăn rồi, con vào ăn đi… có phở bố để trong nồi…
– Vâng… ưm…

Như đứng dậy vươn vai, hai tay vắt chéo dơ lên trời rồi đi thẳng vào bếp. Lúc này ông Lưu mới hạ tờ báo xuống và nhìn chằm chằm vào cơ thể Như. Lúc này con bé mặc một chiếc váy ngủ hơi cộc, nếu đúng size thì nó dài gần đến đầu gối… vì lỡ mua nhầm size và thương anh shipper trời nắng nóng nên nàng đang lấy chiếc váy này luôn.

Chiếc váy chỉ dài đến giữa đùi non làm lộ ra đôi chân dài trắng không tì vết của Như… Bộ mông vểnh lên đánh tưng tưng theo nhịp bước chân. Phần váy áo cũng không hở lắm vì có ba chiếc cúc đóng kín gần đến cổ… nhưng bộ ngực to của nàng đã khiến nó căng lên, nếu nhìn đúng hướng có thể thấy phần ngực bên trong của con bé. Sau khi ăn sáng xong Như lại đi ra ngoài phòng khách với bố chồng.

– Sáng nay bố không đi đâu ạ…

Như ngồi xuống sofa chụm chân lại, một tay cầm miếng táo tráng miệng một tay cầm điều khiển tivi.

– Ui dào có tuổi rồi con à… mấy ông bạn rủ bố đi bia bọt có đi được đâu! Người mệt mỏi mấy ngày hôm nay rồi… – Ông Lưu đặt tờ báo xuống và đấm vài cái vào vai mình.
– Bố nhớ giữ gìn sức khỏe nha! Như bố Lý cũng thỉnh thoảng hay ôm vặt lắm bố ạ, chắc cũng có tuổi rồi ý… – Như cầm điều khiển bấm mấy bài hát đang hot trên youtube.
– Uh! Tuổi già mà con… khụ khụ…

Vừa nói ông Lưu vừa họ lấy ho để và lợi dụng liếc mắt sang nhìn vào khe ngực trắng phau của Như.

– Momo land… – Như đưa điều khiển lên miệng nói nhỏ.
– Gì vậy con? – Ông Lưu quay sang hỏi.
– À không có gì ạ… Nhóm nhạc Hàn Quốc ấy mà bố hihi…

Như mỉm cười và liếc sang nhìn bố chồng thì bắt gặp ánh mắt ông ấy đang liếc vào khe ngực mình… Như xấu hổ nhưng không dám phản ứng quá nàng chỉ giả họ một cái và vuốt lại phần cúc ở ngực.

– Lâu lâu không chơi cờ Như nhể! Bố con mình làm vài ván không? – Ông Lưu phấn khởi nói.
– Dạ… cũng được ạ…

Như nhìn đồng hồ và trả lời.

“Give it to you My nunnunnunnunnunnun nunbit ssodajineun My teoteoteoteoteoteo teochi hanappunin My reobreobreobreobreob My Luver nae meoributeo ppumppum nae balkkeutkkaji ppumppum ppumppum eo Just feel it ppumppum ne apeseo nan ppumppum nege julge ppumppum ppumppum eo…”

Tiếng nhạc của nhóm momoland Hàn Quốc vang lên trong nhà… Ông Lưu khệ nệ chạy ra sân bê hai cái ghế con và cái bàn gỗ vào trong nhà… Như cầm chiếc bàn cờ gỗ đi theo sau. Lần nào cũng vậy chơi cờ với Như ông phải bê đồ vào trong nhà vì Như không thích ánh nắng thiêu đốt của Hà Nội. Phải nói ông bố chồng này rất chiều các con dâu của mình.

– Hôm nay chơi kèo gì không bố hihi.

Vừa nói Như vừa ngồi xuống chiếc ghế con, nàng túm váy và ngồi thu chân lại rất ý tứ. Nếu Ninh chồng nàng hoặc chị Uyên ở nhà có lẽ nàng đã đi thay quần để ngồi chơi cờ với bố rồi, nhưng hôm nay chẳng có ai nên nàng mặc kệ vì lười lắm chẳng muốn chạy lên tầng, một phần cũng vì tính cách vô tư chẳng mấy khi đề phòng ông bố chồng biến thái này cả.

– Nghe hay đó! Được! Khà khà!! Nhất trí! Nhất trí! Khà khà!!! Vậy con gái bố thích kèo gì?

Ông Lưu cười tươi hơn nông dân được mùa… Ông nhìn xuống bàn cờ vẩy tay ba cái “cạch cạch cạch” là đã xếp xong bàn cờ. Trong ánh mắt đầy mưu mô của ông Lưu đã hiện lên những suy nghĩ bệnh hoạn khi set kèo với con dâu mình.

– Nếu bố thắng thì sao? Và ngược lại con thắng con muốn gì?
– Hmmm để xem nào… Nếu con thua, con sẽ dọn phòng cho bố 3 ngày! Được không ạ? – Như cười tươi nhìn bố chồng.
– Khà khà!!! Thế nào cũng được khà khà… – Ông Lưu vui vẻ chấp thuận.
– À nếu con thắng thì… hmm…

Như đặt một ngón tay vào má và nhìn lên trần nhà suy nghĩ trông cực kỳ đáng yêu.

– Gì cũng được! Trong khả năng của bố bố sẽ chấp nhận hết! Khà khà…

Ông Lưu hớn hở vì trình cờ tướng của ông thuộc dạng thượng thừa của quận rồi.

– Con chưa nghĩ ra ý…

Như nghĩ một lúc mà chẳng biết thích cái gì vì cơ bản nàng quá đầy đủ rồi.

– Nghĩ sau đi con, chúng ta bắt đầu nào…

Ông Lưu vuốt vuốt cái cằm râu lỉa chĩa của mình và bắt đầu đi nước đầu tiên.

– Vâng, thế cũng được ạ…

Như túm lại váy lần nữa và nhìn xuống bàn cờ.

10 phút trôi qua… Sau vài nước cờ dạo đầu, thế cờ đã bắt đầu đến lúc phải suy nghĩ… Mặc dù là một cao thủ từng đi thi đấu nhưng ông Lưu có vẻ khá khó khăn khi đối đầu với một cô gái rất thông minh.

Lúc sau, lợi dụng con bé Như đang tập chung, ông Lưu lén nhìn vào cơ thể Như bằng những ánh mắt dâm tục vô cùng. Ông liếc nhìn cánh tay rồi nhìn xuống cặp chân dài siêu phẩm sau đó lại liếc lên đôi môi đỏ mọng của con bé đang mím vào suy nghĩ… khuôn mặt phúng phính V line, đôi mắt long lanh cùng với đôi mi dài tạo lên một tổng thể khuôn mặt cực kỳ hoàn mỹ… Chưa bao giờ ông được nhìn con bé Như kỹ thế này… Cô con dâu thứ của ông phải nói xinh xuất sắc, mặc dù kém Uyên hai tuổi nhưng vẻ đẹp của Như ngây thơ hơn hẳn chị mình. Dù biết bản thân không nên nhìn chằm chằm con dâu như vậy nhưng sắc đẹp tuổi 21 của Như hoàn toàn khiến ông không thể cưỡng lại được.

– Bố… bố…

Như đưa cánh tay của mình ra đằng trước vẫy vẫy gọi ông Lưu.

– Ơ! À… ừ ừ… gì thế con?

Ông Lưu luống cuống khi mình đã quá chìm đắm vào những suy nghĩ bệnh hoạn trong đầu.

– Đến bố đi ạ! Bố làm gì như người mất hồn ý!

Như hơi xị mặt khi thấy ông Lưu không tập trung khiến nàng mất cả hứng.

– Vậy à…

Ông Lưu cười ngại, ông cảm thấy không ổn khi chim của ông bắt đầu cửng lên không thể kiểm soát… Đã vậy ông còn chẳng bao giờ mặc quần sịp từ khi nghỉ hưu cả… Đây không biết có phải là chứng bệnh rối loạn cương dương không nhưng nó thực sự khiến ông thấy bất tiện. Nhưng ông cũng không che nó lại mà để kệ cho nó cửng lên như vậy.

Như thấy bố chồng bắt đầu có những phản ứng lạ, lúc này nàng mới để ý trước mắt mình đũng quần bố chồng có cộm lên to hơn lúc nãy…

– “Trời ơi!!! Cái gì thế kia… hic…”

Như bắt đầu cảm thấy xấu hổ, nàng bất chợt nghĩ đến chuyện chị Uyên kể về việc chim bố cũng thuộc dạng to mà cửng lên khiếp lắm… Mắt nàng đảo sang trái sang phải… lúng túng mất tập trung vào bàn cờ. Lúc này Như chỉ biết thò tay xuống chỉnh lại váy và cho rằng bố to lên có thể do lỗi của mình.

– Cạch… Chiếu tướng!

Ông Lưu hô to một tiếng làm Như giật cả mình.

– Bố đợi con một tí nha…

Như đứng dậy đi về phía sofa. Mắt ông Lưu nhìn theo bộ mông to cong lên sau lớp váy của Như… Bỗng trong đầu ông nảy ra một ý tưởng bệnh hoạn. Nhân lúc con bé không để ý ông thò tay vào trong quần chỉnh dương vật mình xuống và kéo ống quần đùi lên để thò cái đầu khấc to đùng ra ngoài ống quần.

Sau vài giây, Như quay lại cầm chiếc điều khiển để mở bài hát khác và cho nhạc nhỏ xuống. Sau đó nàng nhìn vào quảng cáo bắt mắt trên tivi và từ từ ngồi xuống khép hai đầu gối lại… Sau khi quay lại bàn cờ, mặc dù không muốn liếc vào đũng quần bố chồng nhưng nó ngay ở trước mặt khiến Như không thể không nhìn vào cái ụ to tướng đó.

Ngay lập tức Như bị sốc khi thấy đầu khấc của bố chồng lòi hẳn ra ngoài… “to quá”… Do quá bất ngờ nên nàng quên không kẹp váy vào giữa hai đùi mình… Khi ngồi xuống ghế vô tình Như để lộ ra chiếc quần lót màu trắng thấp thoáng bên trong đó, chiếc quần lót bó sát vào bím căng đét… Rất nhanh ông Lưu cũng không bỏ qua cảnh đó mà liếc xuống.

Cảnh tiên đập vào mắt khiến ông Lưu không thể chịu được mà cửng lên một cái… đúng lúc đó Như cũng đang nhìn, nàng thấy đầu khấc bố chồng ngỏng lên làm nàng phải nhắm mắt lại quay đi chỗ khác miệng hơi mỉm cười vì trông ngộ quá…

– Con đi tiếp đi.

Ông Lưu chỉ xuống bàn cờ.

– Dạ… vâng…

Như nhịn cười quay lại nhìn bàn cờ, nhưng thực sự nàng không thể không để ý đến cái đầu khấc lấp ló bên ngoài ống quần của bố chồng được… Trông buồn cười quá… Cũng vì quá để ý đến nó khiến Như quên kẹp váy lại để lộ ra đùi và bướm trước mặt bố chồng.

Lúc này cả hai người hầu như không hề chú ý vào bàn cờ. Tuy rất xấu hổ nhưng Như không nghĩ đây là ý đồ của bố chồng, nàng chỉ nghĩ đơn giản rằng bố đến tuổi này rồi có lẽ cũng không còn chú ý đến mấy chuyện đó nữa… chỉ là vô tình mà thôi.

– Dạo này có hay gọi điện cho thằng Ninh không con? – Thấy không khí có vẻ trầm ông Lưu liền đổi chủ đề.
– Dạ có ạ… Đêm nào anh ấy cũng gọi cho con… À mà con nghe chị Uyên bảo bố nói anh Phi về nước mà mấy tuần rồi không thấy anh ấy về liệu có chuyện gì không hả bố?

Như nhìn ông Lưu và chợt nhận ra ông liên tục nhìn xuống váy mình…

Như xấu hổ kéo lại váy kẹp vào trong đùi.

– Nó nói với bố như vậy mà giờ không thấy về có lẽ lại bận gì đó, thằng này tính khí cẩn thận nhưng thất thường, mặc xác nó tự cân đối được con à…

Ông Lưu nói và cầm quân cờ đi nước tiếp theo.

– Dạ vâng ạ! Chắc chị Uyên nhớ anh ấy lắm bố nhỉ?
– Ừ chúng nó cãi nhau như vậy nhưng tình cảm lắm con à, các cụ có câu xa thơm gần thối mà con! Khà khà!!! Mà thời gian này con cũng phải thật cố gắng nghe con… chúng nó sang đó chắc phải một thời gian dài đấy… Đây là nhiệm vụ đặc biệt khó khăn của công ty nên con phải thông cảm cho chồng nhé…

Ông Lưu cầm vài con cờ trong tay vê đi vê lại kêu loẹt xoẹt mắt chăm chú nhìn xuống bàn cờ khi con bé Như đã chụm váy lại rồi.

– Vâng! Con hiểu mà hihi… Nhiều lúc cũng nhớ lắm bố ạ… Anh Ninh bảo muốn về thăm con hai ngày xong anh ý đi luôn, nhưng con không cho về đấy…
– Vậy à! Chắc nó nhớ con quá! Cảm ơn con! Biết nhiệm vụ của chồng khó khăn nên luôn ủng hộ, không chiều hư nó… Vì vậy sự thành công lần này chắc chắn có công lao của hai chị em, thích gì bố sẽ thưởng lớn khà khà…

Ông Lưu cười rung bụng.

– Dạ… bọn con đâu có công lao gì ạ…

Như chống một tay vào má nhìn xuống bàn cờ, nhưng thi thoảng nàng vẫn bị cái đầu khấc của bố chồng thu hút.

– Ai bảo không có công lao gì nào! Các con xa chồng ở cái tuổi này là một sự thiệt thòi lớn! Bố rất hiểu! Mà bố hỏi thật con nhé, con có bao giờ nghĩ thằng Ninh sẽ đi linh tinh không?

Ông Lưu bắt đầu dò hỏi mấy vấn đề tế nhị, ông luôn để ý sắc mặt của Như vì ông luôn là kẻ khéo léo trong việc dẫn dắt cảm xúc của nữ giới.

– Không dám đâu bố ạ… Đi linh tinh chết với con! Hi hi…

Như nhíu mày mỉm cười một nụ cười khó hiểu.

– Khà khà!! Đương nhiên vợ chồng phải tin tưởng nhau con à… Mà đàn ông nhu cầu cao lắm đó!

“Cạch!”

Ông Lưu đập mạnh quân cờ xuống bàn để tỏ ra tự nhiên nhất có thể.

– Cao cũng phải nhịn ạ! Tỷ lệ nhiễm HIV bên đó cao lắm bố ạ… Anh ý mà đi linh tinh mang bệnh về nhà ngay.

Như nói mà không để ý trong câu chuyện của ông Lưu luôn hàm ý những vấn đề dâm dục.

– Khà khà! Con gái bố cũng tìm hiểu rồi đấy! Khà khà!! Nhưng bố nghĩ thằng Ninh mà lỡ có thèm quá nó sẽ biết dùng bao, nó không ngu đến mức ở trần đâu khà khà!!!

Ông Lưu cười lớn với những câu nói hết sức dâm dục để khơi gợi những suy nghĩ tò mò của con dâu mình.

– Hmm… đàn ông…

Như mím môi lại lắc đầu.

– Đừng lo con à… bố hiểu vấn đề này khó nói lắm… nhưng đàn ông ấy mà… nhu cầu cao… nếu như nó có lỡ đi con hãy thông cảm cho nó, đôi lúc cũng phải xả stress sau những giờ làm mệt mỏi mới có sức để điều hành công việc được!

Ông Lưu cố tình nói ra những điều gây bất lợi cho con trai mình và liếc nhìn phản ứng của Như. Đúng là một lão già không từ thủ đoạn.

– Chả lẽ con gái không có nhu cầu sao bố… nếu các anh ấy mà đi gái ở đây bọn con cũng sẽ đi tìm trai! Hứ…

Như bĩu môi xị mặt xuống, chiêu khích tướng kích động đối phương của ông Lưu đã có tác dụng.

– Ấy! Đừng con! Người ta nói đàn ông ra ngoài tìm gái cũng chỉ vì nhu cầu… Còn phụ nữ mà ngoại tình thì họ sẽ bỏ cả nhà cả cửa để đi theo tình nhân đó con… Khà khà!

Ông Lưu cười lớn để giảm bớt tính chất nghiêm trọng của vấn đề.

– Hmm… Con không biết…
– Con à… Bố rất tự hào khi các con là những người con biết nhẫn nại, thương yêu gia đình… Là một người phụ nữ tâm lý bố tin con sẽ hiểu cho nỗi khổ đó của chồng…

Mặc dù lời lẽ thực sự đả kích nhưng những lời giảo hoạt này nói ra từ mồm ông Lưu có lẽ cũng khiến Như cảm thấy thuyết phục hơn.

– Thế nhỡ đâu bọn con cũng có nhu cầu đó thì sao?

Như nhìn bố chồng gương mặt hơi đỏ vì miệng nói nhanh quá.

– Cái đó thì… khà khà…

Bị Như hỏi câu này khiến ông Lưu cứng họng chỉ biết cười trừ.

– Hmm con biết ngay ý…

Như thở dài nhìn xuống bàn cờ và liếc sang đũng quần bố chồng, thấy đầu khấc ông ấy vẫn cứng lắm, nó cứ như đầu con khủng long cổ dài gật lên gật xuống trông vừa sợ vừa buồn cười.

– Thôi nào! Bố hiểu… con yên tâm với tính cách của nó bố tin nó sẽ dùng hai cái bao một lúc khà khà…

Ông Lưu lại cười lớn vang khắp nhà.

– Còn lâu ý… Anh ý chả bao giờ dùng đâu bố ạ, lúc nào cũng hùng hục ý rồi bảo đeo bao không có cảm giác!!! Hmm…

Như nhíu lông mày lại nói như kiểu đang mách bố vậy. Sau đó nàng đỏ ửng cả mặt không hiểu sao mình lại hưởng ứng và nói ra điều đó chứ… Như một phản xạ tự nhiên, nàng túm vào váy lúng túng kéo cho nó kín đáo hơn như có chút ngại ngùng hưng phấn.

– Khà khà!! Bố hiểu bố hiểu… Thằng này giống bố thật… Mà bọn con đẻ cho bố một đứa đi chứ… lúc này còn dùng bao làm gì mất cả sướng khà khà!!!

Ông Lưu cưới lớn nhưng gương mặt lúc này trông hèn hẳn.

– Con cũng không muốn dùng nhưng bọn con đang kế hoạch nên phải an toàn bố ạ… nên thị thoảng… cũng có dùng bao… anh Ninh hâm lắm ạ…

Như nhìn xuống bàn cờ hai má hồng hào vì xấu hổ.

– Ui dào! Bảo nó bắn ra ngoài, chứ vợ chồng ai lại dùng bao hả con…

Ông Lưu cau mày lại cười với vẻ mặt trông rất đắc ý. Ông đã để ý đặc điểm hay đỏ mặt của chị em Uyên Như từ rất lâu rồi. Tụi con gái hay đỏ mặt đều là những đứa đa dâm, thậm chí cực kỳ dâm đãng… Kinh nghiệm này của ông đã được đúc kết cả đời nên ông không thể nhầm lẫn được. Chẳng qua không biết thức tỉnh điều đó trong chúng nó thế nào thôi.

– Vâng! Cũng ít thôi bố ạ… anh Ninh chẳng thích dùng bao đâu ý… anh ý cũng toàn bắn ra ngoài đấy ạ, con chỉ cho bắn vào trong những ngày an toàn thôi… – Như mím môi lại không hiểu sao nàng lại hưởng ứng câu chuyện điên rồ này chứ.
– Khà! Khà! Tuổi trẻ! Đúng là tuổi trẻ! Thật hoài niệm quá…

Ông Lưu lắc đầu cười và đập cạch! Quân cờ xuống chiếc bàn gỗ đắt tiền như thể ngày xưa ông cũng trải qua những khoảnh khắc đó rất nhiều rồi. Người ông sướng rơn lên khi nghe chuyện bắn ra bắn vào của con dâu và con trai mình, điều này khiến ông tưởng tượng rất nhiều đến cảnh đó… Dương vật trong đũng quần ông càng lúc càng cửng to tướng. Ông Liếc nhìn Như với ánh mắt cực kỳ bệnh hoạn, không ngờ mấy đứa con dâu của ông không những xinh đẹp còn dâm ngầm nữa… thực sự rất tuyệt vời.

… Như không nói gì, nàng ngồi im hai má đỏ ửng. Ông Lưu thấy con bé không bắt lời mình, liền giả vờ chỉ chỉ tay vào bàn cờ như đang tính nước đi, bỗng ông nhìn thấy cách con bé Như chơi cờ hơi rối, ông liền bắt được cái cảm xúc đang lúng túng của Như vì bình thường con bé không đi những nước cờ dễ bị bắt thóp như vậy.

– Cái thằng Ninh này! Con mà phát hiện nó trai gái bên châu phi con mách bố ngay nhé…

Ông Lưu tiếp tục đập “cạch!” Quân cờ xuống chiếc bàn gỗ.

– Vâng ạ! Anh ấy nhiều lúc cứ nhờn nhờn ý, nên hay làm con gái thích lắm bố…
– Khà khà… Ừ con nói đúng đấy! Tính nó ngày bé đã vậy, tính tình vui vẻ hòa đồng lắm nên nhiều người quý…
– Vâng, anh ấy tuy hơi cợt nhả nhưng tốt bụng… đẹp trai nữa hihi… Chỉ có điều… À mà thôi ạ…

Như cười ngại.

– Sao vậy con! Con cứ nói đi! Đừng ngại.

Ông Lưu liếc nhìn Như và thấy con bé đang có tâm sự mà ông lại rất muốn khai thác những thứ đó.

– Thôi ạ… không có gì đâu bố ạ… – Như cười mỉm mắt liếc ra ngoài cửa.
– Ui dào! Con bé này hay nhỉ? Nói chuyện lấp lửng nửa chừng như vậy từ khi nào?

Ông Lưu đặt những quân cờ trên tay xuống bàn và nhìn Như chằm chằm.

– Nhưng… không có chuyện gì thật ạ… hihi…

Như lúng túng xấu hổ và cảm thấy rất khó xử khi thấy bố chồng có vẻ như đang giận mình… Mà nàng là người không muốn làm mất lòng ai nên nhìn hơi miễn cưỡng một chút.

– “Lão già chết tiệt này, thằng lợn tham lam, hắn làm chuyện đó với cô Uyên, bây giờ hắn định làm gì cô Như?” – Đứng bên ngoài ngách cửa phụ từ gara ô tô, lão ăn mày trợn mắt nhìn ông Lưu và Như chơi cờ từ nãy, ông nghe câu được câu không nên không biết hai bố con đang nói chuyện gì. Nhưng ông tuyệt nhiên không thích cái kiểu của ông Lưu… Có thể lão đang cảm thấy ghen?

Lão ăn mày thấy Như có vẻ lúng túng xấu hổ, lão liền vẫy tay để giúp Như có cớ đứng dậy nhưng con bé không nhìn ra… Nhưng ông vẫn kiên trì sau một hồi vẫy tay thì Như cũng nhìn thấy… lão ăn mày cứ ngỡ Như sẽ đứng dậy ra chỗ lão nhưng nàng chỉ cười và vẫy tay một cái rồi lại dửng dưng quay lại bàn cờ, thậm chí còn đang ôm mồm nhìn ông Lưu cười trông có vẻ rất vui.

Lão ăn mày có chút buồn khi bị Như bơ đẹp… Nhưng lão biết phận mình nên đành lủi thủi quay lại phòng kho nằm. Lão không hiểu sao dạo này cô Như lại hay chơi cờ cùng ông chủ Lưu mà không để ý tới mình nữa. Bỗng một suy nghĩ thoáng qua hiện lên trong đầu lão ăn mày… Để kéo lại nữ thần của mình không biết lão có nên nói chuyện của cô Uyên cho cô Như biết không…

– Cạch! Chiếu tướng! Khà khà…

Một nước chiếu tướng hết cờ của ông Lưu không thể cứu vãn được nữa nên Như chỉ biết mỉm cười.

– Khà khà!!! Hay là ta chơi thêm ván nữa.

Ông Lưu ngồi thẳng lưng hai tay chống vào đầu gối, nhìn bệ vệ như con hà mã ngồi ở ghế con. Thay đổi tư thế khiến đầu khấc ông càng thò ra ngoài nhiều hơn.

– Dạ thôi ạ… Con còn vài việc phải làm nữa ạ… Con sẽ dọn phòng cho bố bắt đầu từ ngày mai.

Như nói xong mỉm cười kéo lại váy và đứng dậy, nàng nhìn thấy cái thứ đó lồi ra rồi nên không dám ngồi thêm nữa… thực sự nàng rất xấu hổ và cảm thấy có chút sợ khi ở tuổi này rồi mà bố chồng nàng vẫn cứng như thanh niên vậy… Tại sao lại cứng lên như thế… tại mình sao… Như túm vào váy và đi lên tầng với trái tim đập loạn nhịp.

Ông Lưu nhìn theo bộ mông to của Như mà ngồi cười, đúng như dự đoán con bé Như không hề nghi ngờ ý đồ của ông và ông đã biết được khá nhiều thông tin qua ván cờ vừa rồi, nghĩ đi nghĩ lại thì việc con bé Như mãi không chịu mang thai cũng là việc đáng phải suy nghĩ, khả năng sắp tới ông sẽ bắt hai vợ chồng nó đi khám.

Hai ngày trôi qua, tối nào ông Lưu đi thể dục về cũng thấy phòng sạch sẽ ngăn nắp, và còn rất thơm mùi xịt phòng riêng của hai chị em. Để giữ đúng lời hứa của mình, Như luôn chờ bố chồng ra khỏi nhà thể dục nàng mới lên dọn phòng cho ông.

– Ái chà chà, ước gì phòng tôi lúc nào cũng thơm tho sạch sẽ thế này thì tốt quá.

Ông Lưu đi từ trên tầng hai xuống phòng khách, vừa đi vừa cười nói với hai chị em đang ngồi dưới sofa. Nhìn cặp chân dài trắng mịn của hai đứa mà ông thấy mình thật hạnh phúc khi có hai cô con dâu xinh đẹp như tiên thế này.

– Bố… Như mỉm cười chào ông Lưu một câu, còn Uyên chỉ liếc lên nhìn rồi quay lại nhìn tivi không nói gì.
– Cảm ơn Như nhé! Vậy còn một ngày đúng không con?

Ông Lưu ngồi xuống ghế cách hai chị em một đoạn, hai tay chống vào đầu gối dạng chân mỉm cười nhìn Như.

– Vâng! Mai con dọn nốt là xong kèo nha.

Như mỉm cười nhìn ông Lưu rồi nhìn lên tivi.

– Chuyện gì vậy Như? Sao lại dọn dẹp một ngày nữa là sao?

Uyên cau mày nhìn em mình vì bình thường chuyện gì Như cũng nói cho chị, mà hôm nay Uyên lại chẳng biết gì hết.

– Hihi! Hôm nọ em thua cờ bố… mà kèo thua là phải dọn phòng cho bố ba ngày…
– Tưởng gì… mày không thắng nổi bố đâu…
– Em nhường bố đấy hihi… Mai con dọn nốt cho vì mai con được nghỉ học bố ạ!
– Sao mày nghỉ học suốt thế Như? – Uyên cau mày hỏi Như.
– Trường em đang kỳ thi, học sinh ở nhà tự ôn mà chị…
– Học hành cẩn thận, đừng để chị biết mày học lại môn nào thì đứng trách.
– Vâng!!! Em của chị còn lâu mới phải thi lại nha! Hihi!
– Khà khà!!! Nào! Cái Như hết tiền tiêu chưa bố cho vài đồng ăn quà này…

Ông Lưu rút trong túi quần ra một xấp 500k dày cộp, tự dưng biết mai con bé Như ở nhà dọn phòng cho mình mà trong lòng ông hưng phấn râm ran khó tả.

– Dạ thôi bố ạ! Con còn nhiều mà, anh Ninh để cả thẻ của anh ý ở nhà, nên con còn nhiều lắm ạ! Như xua tay từ chối.

– Khà khà!!! Cái thằng cũng thoáng giống bố nó!! Còn Uyên dạo này công việc suôn sẻ chứ con?

Ông nhổm người lên hỏi Uyên.

– Vâng! Vẫn bình thường bố ạ.

Uyên ngồi vắt một chân, khoanh tay mắt nhìn vào tivi và trả lời với một phong thái rất kiêu sa. Thực ra nàng vẫn đang tức ông Lưu về vụ ở công viên vì cái tội ông dám rút bao cao su ra lúc đó.

– Vậy là tốt rồi! Mà thằng cu béo mập gì đó còn làm phiền con không?
– Bố vẫn nhớ nó à… Mà Như này! Chị kể cho mà nghe, nói đến Lý mập mới nhớ… Hì…

Uyên mỉm cười khi ông Lưu nhắc đến Lý mập. Nàng chợt nhớ ra chuyện gì đó liền quay sang Như mặc kệ câu chuyện của bố chồng.

– Chuyện gì thế chị? Kể em nghe với! Kể đi! Kể đi…

Như rất sốt sắng với những câu chuyện bí mật.

– Hôm trước! Nó cứ lẽo đẽo theo chị, chị cũng quen rồi nên chị kệ nó. Nhưng hôm đó đúng hôm mấy cô lao công vừa lau sàn xong, nó bước theo chị lên cầu thang… Lên đến bậc cao nhất chị chỉ nghe thấy “bịch bịch bịch” ha! Ha! Ha! Biết gì không? – Uyên nhìn Như cười híp cả mắt.
– Không! Em Không! Anh ấy bị sao hả chị…

Như cũng rất hưởng ứng, ánh mắt mở to chờ đợi.

– Nó bị trượt chân! Nó lăn như một con lợn xuống dưới tầng một hahaha, mà lạ cái nó không bị đau tí nào chị mới nể nó chứ hahaha – Cả Uyên và Như cười phá lên với nhau.
– Ha! Ha! Ha! Ha! Chắc tại anh ấy béo nên nhiều thịt ý chị!

Như Uyên ôm miệng cười khúc khích với nhau trong khi ông Lưu ngồi bên cạnh cũng béo không kém gì con lợn đẻ chục lứa.

– E hèm! Hèm!

Ông Lưu giả vờ họ vài cái rồi ngồi dựa lưng vào sofa ưỡn cái bụng béo tròn ra ngoài. Hai chị em quay sang nhìn rồi quay lại nhìn nhau cười khúc khích.

– Bố ơi bọn con lên phòng đây! Bố nghỉ sớm đi nha Ha! Ha! Ha! Ha! Ha!

Nói xong hai chị em chạy rầm rầm lên trên phòng… Vừa chạy vừa cười khiến ông Lưu có chút xấu hổ.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng