Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diễm (Update Phần 215)

Truyện Sex: Diễm (Update Phần 215)


Phần 156

Không gian se lạnh, dưới ánh đèn và ánh trăng mờ ảo, bọn mình thất thần giữ nguyên vị trí, chỉ có mặt là quay ra phía sau ngây ngốc nhìn mẹ. Nhịp tim mình đập loạn xạ, toàn thân trơ cứng trong khi tay chân thì bủn rủn hết cả, quên luôn việc hít thở.
Cứ thế, đôi bên nhìn nhau một lúc lâu. Mẹ mình vẫn đứng ngay bậc thang cuối cùng dẫn ra ban công, mắt mở trừng trừng, trong đó hàm chứa những cảm xúc phức tạp, có giận dữ, có thất vọng, có cả sự kinh ngạc tột độ.

Thời gian như đông cứng.

Chẳng biết qua bao lâu, rốt cuộc mẹ mới phần nào định thần lại, run giọng:

– Hai đứa… Vừa rồi, hai đứa… làm gì vậy?





Mắt mẹ lóe lên tia hy vọng yếu ớt. Mình biết, khi nãy mẹ đã thấy cả rồi, cảnh mình và chị Diễm hôn nhau đắm đuối, nhưng có lẽ mẹ vẫn chờ mong mình đưa ra một lý do nào đó, dù là khó tin để mẹ vịn vào mà đỡ đau lòng.

Mình cũng định làm thế, định nói rằng bọn mình chỉ đùa giỡn thôi, nhất thời nảy sinh hành động bậy bạ chứ hoàn toàn không có mối quan hệ tình cảm gì hết, biết đâu mẹ mình sẽ tạm cho qua. Nhưng chợt nghĩ lại, đây là chuyện xui xẻo ngoài ý muốn, song biết đâu lại chính là cơ hội mà ông trời cho mình giãi bày tâm sự với mẹ. Nếu mình nói ra sự thật, có khi nào mẹ sẽ đồng ý không? Hoặc chí ít cũng suy nghĩ về nó, rộng đường cho mình và chị tiến tới hôn nhân sau này dễ dàng hơn.

Chi bằng nhân lúc này mình nói hết ra, vì có giấu cũng không được nữa rồi. Hiện tại mẹ đang bị sốc, có thể sẽ mù quáng tin lời mình, nhưng qua ngày mai, ngày kia, khi tỉnh táo trở lại, người từng trải như mẹ hẳn sẽ tự nhận ra đâu mới là sự thật, chẳng thể lấp liếm mãi được.

Chị Diễm lấy hết can đảm nhè nhẹ buông tay mình ra, khắp người chị run rẩy như con mèo ướt lang thang trong đêm mưa lạnh lẽo, ánh mắt đỏ hoe nhìn mình, chờ mong mình sẽ nói điều gì đó giúp hai đứa tai qua nạn khỏi.

Mình hít vào một hơi thật sâu, thần trí cố trấn tĩnh, song khi lời nói thốt ra khỏi miệng vẫn rất dè chừng:

– Mẹ… Có chuyện này con muốn nói với mẹ lâu rồi mà chưa dám. Tụi con…

Đến đây, mình ngừng lại, nhìn mẹ dò xét. Dường như mắt mẹ cũng ửng đỏ lên rồi, chẳng thể rõ vì ánh đèn cầu thang từ phía sau rọi tới rất khó quan sát, chỉ nghe mẹ nói bằng giọng khá bình tĩnh:

– Chuyện gì?
– Con… Con và chị Diễm thương nhau…

Mình không dám dùng từ “yêu” nữa, chỉ dám nói là thương để giảm nhẹ. Chưa khi nào tâm trạng mình hồi hộp như lúc này, cảm giác như tội phạm chuẩn bị nghe tòa tuyên án, thành hay bại đều tùy thuộc vào thái độ của mẹ.

Không gian lần nữa rơi vào tĩnh lặng, chỉ nghe tiếng hít thở nặng nhọc của mọi người.

– Thương nhau? – Giọng mẹ vang lên, vẫn đầy vẻ khó thể tin – Ý con là tụi con… quen nhau? Như những đôi trai gái bình thường khác? Hả???
– Dạ.

Mình cương quyết gật đầu một cái thật mạnh, hai hàng răng nghiến chặt, lúc này chẳng dám nhìn mẹ nữa.

Loáng thoáng có tiếng mẹ thở dài nặng nề, hẳn bà đang cực kỳ thất vọng và sốc.

– Những gì thằng T vừa nói là thật hả Diễm? – Mẹ hỏi chị.

Chị Diễm nhìn mình cầu cứu, mình háy mắt ra hiệu chị cứ thừa nhận, cố tiếp thêm can đảm cho chị.

Bỗng chị bật khóc:

– Dì ơi, con xin lỗi! Con xin lỗi dì nhiều lắm, lỗi tại con hết…

Chị khóc nức nở, không hẳn vì sợ, mà có lẽ vì cảm giác tội lỗi đang chiếm ngự lấy tâm trí chị. Từ lúc yêu mình đến giờ, chưa khi nào chị vơi đi cảm giác tội lỗi, luôn cho rằng bản thân là kẻ xấu xa.

Mình muốn nắm tay an ủi chị, muốn ôm chị vào lòng mà vỗ về, nhưng mẹ đang ở phía sau, làm thế lúc này khác nào châm dầu vô lửa, thế nên dù nội tâm không yên song mình vẫn ráng kiềm chế, chờ đợi thái độ của mẹ.

– Hai đứa… hai đứa đã… có gì với nhau chưa? Trời ơi… – Sự gián tiếp thừa nhận của chị khiến mẹ không còn giữ nổi bình tĩnh, hỏi bằng giọng hốt hoảng.
– Chưa. Con… – Mình vọt miệng.
– Để con Diễm trả lời. Con im lặng!

Chị run giọng đáp thật khẽ:

– Chưa, tụi con chưa làm gì quá giới hạn hết!

Hình như mẹ vừa thở phào, rồi tiếng bước chân đột ngột vang lên, mẹ đi tới trước mặt tụi mình. Vẻ mặt mẹ đã bình tĩnh hơn, bà hơi cúi xuống xoa nhẹ đầu chị Diễm, ôn tồn nói:

– Dì muốn biết lý do vì sao con chịu quen thằng T? Con đâu thiếu người theo đuổi mà đi quen nó, Diễm?

Mẹ càng nhẹ nhàng, mặc cảm có lỗi trong chị càng lớn. Chị ngồi bó gối, mặt úp xuống tay, không dám nhìn mẹ mình lấy một lần. Nước mắt nhỏ thành giọt xuống sàn gạch, mái tóc đen óng theo mỗi cái lắc đầu lại tung bay tán loạn:

– Con không biết. Chắc tại con hư thân mất nết… Con xin lỗi!
– Thôi, nín đi! Con biết lỗi là được rồi, dì không cần biết là lỗi do ai, nhưng mối quan hệ này không thể tiếp tục được. Con lớn rồi, hiểu những gì dì đang nói mà đúng không?

Mình nghe vậy liền chen vào:

– Mẹ, sao lại không được? Con với chị đã cách nhau bốn đời rồi, pháp luật cho phép kết hôn mà?

Mẹ quay qua mình, mắt trừng lên, thanh âm không còn nhỏ nhẹ như khi nói với chị:

– Luật pháp cho phép nhưng gia đình không cho phép. Con đã thấy thái độ của bà nội lần trước chưa? Bà mà biết chuyện này thì thế nào, con Diễm có còn yên thân sống ở đây không? Con thì không sao, nhưng nó là con gái, mang tai mang tiếng như vậy sau này còn lấy ai được nữa? Hay con muốn chị con bỏ xứ đi luôn mới vừa lòng?
– Cần gì ai lấy, con sẽ lấy chị. Tụi con cách nhau bốn đời rồi, chẳng khác gì người dưng nước lã, mắc gì yêu nhau mà không được lấy nhau chứ. Vô lý quá! – Mình cứng đầu nói. Mình sẽ đấu tranh tới cùng, ra sao thì ra.

Thái độ của mình khiến mẹ tức giận, khẽ quát:

– Con có biết đã gây ra chuyện tày trời thế nào không mà còn tỏ thái độ đó? Bây giờ bà nội không cho phép, ba mẹ không cho phép, và chắc chắn ba mẹ con Diễm cũng không đồng ý chuyện này, thì con tính sao? Hai đứa vẫn lấy nhau rồi sống không cần gia đình, không một người thân thích hả?
– Con cần chứ. Nhưng con không hiểu sao ba mẹ lại không đồng ý khi mà luật cho phép. Bà nội già cả cổ hủ không tính, nhưng con cứ tưởng ba mẹ tư tưởng hiện đại phải nghĩ thoáng hơn chứ, cần gì phải ép tụi con vào đường cùng như vậy.

Trước giờ mình có hư hỏng nhưng chưa khi nào lớn tiếng cãi lời ba mẹ, lần này thì càng nói càng hăng, mặt đỏ lên như gà chọi, mặc kệ chị cứ túm lấy cánh tay mình vừa khóc vừa can ngăn. Suy nghĩ rất có thể sự ngăn cấm của gia đình sẽ chia lìa mình và chị khiến mình phát điên, không cách nào kiềm chế được cảm xúc nữa.

Mẹ mình giận đến đỏ mặt tía tai, tay run rẩy chỉ thẳng vào mặt mình:

– Mày… hôm nay mày dám cãi lời mẹ hả? Không biết mình làm sai hay sao mà còn lớn tiếng, muốn ba mày nghe được đi lên đây mới chịu phải không?

Mẹ đột ngột nhắc tới ba làm mình giật bắn, vội đánh mắt về phía cầu thang. Ba mình tuy ít nói nhưng tính tình nghiêm khắc, ông mà biết chuyện này, từ phản ứng của mẹ mình cũng hiểu được ba sẽ làm gì mình rồi.

Song, đã muộn…

Ông già mình lù lù đứng đó từ khi nào, ngay chỗ mẹ đứng khi nãy. Hẳn là ông đã nghe đủ lâu để hiểu rõ mọi chuyện, mặt hầm hầm đầy giận dữ, mắt long lên nhìn mình như muốn giết chết thằng con hư đốn ngay lập tức.

Ba mình chẳng nói chẳng rằng, đi nhanh tới rồi thình lình giáng một tát thật mạnh vào mặt mình.

Chát!

Cái tát nảy lửa khiến mình loạng choạng suýt ngã, một bên mặt rát bỏng nhức nhối nhưng không dám phản ứng. Dù đúng dù sai, mình vẫn là phận con, nãy giờ to tiếng như vậy là mình sai rồi. Tuy nhiên mình không hề hối hận, mình phải quyết liệt phản đối tới cùng để ba mẹ vứt đi suy nghĩ kêu mình từ bỏ chị.

Sau một tát như trời giáng, ba mình vẫn chưa hả giận tiếp tục tiến tới, tay giơ cao định đánh thêm, may sao mẹ mình nắm tay ông kéo lại:

– Có gì từ từ nói, con lớn rồi, đừng đánh nó!
– Nói cái gì? – Ba vung tay mẹ ra, giọng vô cùng giận dữ – Mày có biết đang làm gì không hả, thằng ngu? Loạn luân!!! Cả xóm này rồi sẽ cười vào mặt tao và mẹ mày vì không giáo dục được mày, để mày làm ra mấy chuyện bậy bạ với chị họ. Bốn đời cái gì, pháp luật cho phép cái gì? Tao nói mày biết, cho dù có mười đời, hai mươi đời, mày với con Diễm cũng không được phép yêu đương. Rõ chưa? Hư đốn, tao và mẹ mày phí công phí tiền nuôi dạy mày mấy chục năm để bây giờ mày báo đáp bằng cách này đó hả?

Mình cúi gằm mặt, mắt cay xè. Ức không phải vì bị chửi mắng hay bị đánh, ức vì cảm thấy người lớn chỉ nghĩ cho gia đình, cho thể diện dòng họ, mà quên đi chuyện hạnh phúc rất quan trọng của con cái. Ba mẹ mình cho rằng chuyện tình cảm giữa mình và chị là chuyện đùa sao, muốn bỏ là bỏ ư? Mình có thể nghe lời ba mẹ trong tất cả mọi chuyện, riêng chuyện này thì tuyệt đối không. Không thể được, có chết mình cũng không bỏ, kể cả cãi lời tất cả mọi người. Rồi đây, thời gian sẽ chứng minh mình không sai.

Chị Diễm vừa khóc thút thít vừa níu áo khuyên mình:

– Thôi mà T, đừng nói nữa! Đừng làm dì dượng tức giận nữa mà!

Mặc kệ, mình vẫn cố đấu tranh, bây giờ mà im lặng đồng nghĩa sẽ chẳng còn cơ hội nữa rồi.

– Con biết về lý pháp luật cho phép nhưng về tình thì xã hội vẫn dị nghị. Nhưng tụi con thương nhau thật, không phải chỉ yêu đương nhăng nhít một thời gian là chán. Con xin ba mẹ rộng lượng một chút, đây là hạnh phúc cả đời của tụi con, không phải muốn dứt bỏ là dứt bỏ được. Con…

Mình cố gắng trình bày song đều bị ba thẳng thừng gạt đi hết:

– Câm miệng! Tao nói một là một, hai là hai, cấm cãi!
– Nhỏ thôi ông ơi, hàng xóm nghe được là chết!

Trong lúc mẹ khuyên can ba, chị Diễm cũng nước mắt ngắn dài kêu mình đừng nói nữa. Hình như mình điên rồi, viễn cảnh chị đi lấy người khác làm cho mình phát điên, thêm phần giận dữ vì vừa gặp chút khó khăn chị đã toan buông xuôi khiến mình chả còn biết sợ gì nữa, hét thẳng vào mặt chị:

– Chị nói cái gì? Chị dọn đi là được hả? Em không cho phép chị làm vậy! Tụi mình đã hứa với nhau những gì, còn nhớ không? Tuyệt đối không được buông bỏ, có đi thì em với chị cùng đi, chị không được đi một mình!

Mình chỉ muốn nói với chị, chỉ muốn động viên chị vững lòng, đừng vì chút sóng gió mà sợ hãi chán nản, không ngờ những lời này lọt vào tai ba lại khiến ông giận run người:

– Thằng mất dạy! Mày giỏi thì dẫn con Diễm đi khỏi nhà tao xem, coi mày lo nổi cho nó được bữa cơm hay không? Thân mày lo chưa xong còn đòi đèo bồng thể hiện…
– Thôi mà ông. Con nó trẻ người non dạ, có gì từ từ giải thích cho nó hiểu, sao lại đuổi con.

Can ngăn ba xong, mẹ quay sang nạt mình:

– Con đi về phòng, đừng nói gì thêm nữa! Diễm cũng vậy, ai về phòng nấy! Nhanh lên!

Ba đang giận dữ quá mức, mình có nói gì lúc này cũng vô ích, bèn kéo chị về phòng lánh mặt, thầm nghĩ hôm khác chờ ba mẹ bớt giận sẽ thưa chuyện đàng hoàng. Nào ngờ, ngay khi tụi mình quay đi chỉ vừa được vài bước, còn chưa qua khỏi ngạch cửa, bỗng nghe ba nói:

– Diễm, lâu nay dì dượng đối xử với con thế nào chắc con cũng hiểu. Giờ xảy ra chuyện này, dượng không đổ hết lỗi cho con, cứ xem như mọi chuyện đều do thằng T dụ dỗ con mà ra. Coi như dì dượng chưa từng nghe thấy gì hết, mọi thứ sau này vẫn bình thường, nhưng dượng rất tiếc là từ nay có lẽ không còn giữ con ở lại đây được nữa…

Cơ thể mảnh mai của chị Diễm thoáng chao đảo ngả nghiêng, sau đó gượng cười hơi quay mặt lại:

– Dạ, con hiểu mà. Con xin lỗi vì đã làm phiền lòng dì dượng! Con về phòng dọn đồ liền…

Dứt lời, chị tất tả chạy về phòng đóng kín cửa, nước mắt lã chã rơi khắp hành lang.

Phải chứng kiến toàn bộ sự việc, tim mình thắt lại, lòng nóng như lửa đốt, cay đắng nói:

– Lâu nay con luôn kính trọng ba, riêng chuyện này thì không. Trời tối mà ba đuổi chị Diễm đi khỏi nhà, có thấy làm vậy ác quá không? Lỡ như xảy ra chuyện gì, ba đừng hối hận!

Mặt ba mình xám ngoét như tro tàn, gằn giọng:

– Tao không hề bắt con Diễm đi ngay tối nay. Còn nữa, tao không đuổi, tao chỉ muốn tách hai đứa bây ra để tránh lại tiếp tục gây chuyện. Ngày mai tao sẽ tìm chỗ ở đàng hoàng cho nó, tận tay thu dọn hành lý đưa nó đi.
– Đó là suy nghĩ chủ quan của ba, còn đối với tụi con, đó là đuổi. Chị Diễm cũng có lòng tự trọng, bây giờ người nào đó đuổi ba đi rồi thuê nhà cho ba ở, ba chịu không?
– T, không được hỗn! Về phòng liền, nghe chưa? Chuyện khác để ba mẹ giải quyết, con không phải lo! – Mẹ quát.

Mình hậm hực xô cửa phòng, gom đồ đạc tống hết vào một cái vali lớn. Mình sẽ chứng minh cho ba thấy mình không phải thằng ăn bám, tự mình cũng đủ khả năng lo lắng cho chị.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng