Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diễm (Update Phần 215)

Truyện Sex: Diễm (Update Phần 215)


Phần 104

Phản ứng của chị quyết liệt trên cả sự tưởng tượng của mình. Mình chẳng chút nghi ngờ, nếu không buông tay, có khi chị sẽ cắn lưỡi tự vẫn thật. Buông, chị sẽ đi mất. Không buông ra, chị sẽ tự tử hoặc tự làm bản thân bị thương. Làm gì đây?
– Chị bình tĩnh đừng làm bậy, từ từ mình nói chuyện mà.. – Mình bất lực buông tay.

Như chỉ chờ có thế, chị kéo vali đi thật nhanh.

– Chị.. – Mình chụp tay vào vali.
– T đừng ép chị vào đường cùng.. – Chị mím chặt môi.
– Em.. để em xách vali giùm chị!





– Không cần.
– Nặng lắm, em xách giùm cho!

Chị không nói gì, đi xuống cầu thang. Miệng mình méo xệch, như người mất hồn cầm vali lững thững bước theo. Tia hi vọng nhỏ nhoi cuối cùng đã tắt ngúm. Mình phải chấp nhận sự thực sắp mất chị rồi, mọi thứ đã an bài, không thể thay đổi được nữa.

Mọi hôm, thấy cầu thang thật dài, nhưng sao hôm nay cảm giác như nó ngắn lại, vài bước chân đã đi qua.

Nhìn vóc dáng thanh mảnh trước mắt, lòng mình quặn lên từng cơn. Một lúc nữa thôi, chị sẽ biến mất, đi khỏi cuộc sống của mình. Tất cả kỷ niệm chỉ còn tồn tại trong những giấc mơ hoài niệm về ký ức.

Hết rồi. Hết thật rồi sao!?

– Chị đi mà không lưu luyến gì sao? – Nỗ lực níu kéo cuối cùng của mình.
– Có chứ. Dù sao cũng sống ở đây khá lâu, đi rồi chắc chị sẽ nhớ lắm! – Chị dừng lại.
– Vậy thì đừng đi! Chị ở lại với em, mình..
– T đừng nói những lời vô ích nữa được không? Chị quyết định rồi, T nói gì cũng vậy thôi.

– Tại sao chị cứ phải đi mới được? Em biết lỗi rồi, cũng đã giải thích mọi chuyện không như chị nghĩ rồi mà. Chị vẫn còn yêu em, việc gì phải đi? Vô lý quá! – Mình tức giận đá mạnh vào tường.
– Chị hết yêu T rồi! – Chị xoay lại, cười nhẹ.
– Chị nói dối. Em không tin! – Mình thở mạnh.
– Từ lúc thấy cảnh ấy, tình yêu trong chị đã chết rồi! T tin hay không cũng được, đưa vali cho chị. – Ánh mắt chị thật lạnh lẽo.

– Chị.. bỏ em thật sao? – Mình gượng gạo, chân không vững nữa.
– Không ai bỏ ai hết. Mình không có duyên, đành chịu thôi! – Chị khẽ lắc đầu, cầm lấy vali trong tay mình.
– Không còn cách nào khác sao? Như thế này em không cam lòng! Chỉ cần chị ở lại, muốn em làm gì em cũng sẽ làm. – Mình sắp ngạt thở mất rồi.
– Đưa cho chị! – Chị kéo mạnh, vali tuột khỏi tay mình.

– Đừng đối xử với em như vậy mà! Đừng đi..!! – Mình chụp tay chị, nhưng chị vung ra, bước đi thật nhanh.

Nhìn chị càng lúc càng xa mà mình chẳng thể làm gì khác. Chỉ biết hét lên trong tuyệt vọng, ngồi phịch xuống ghế. Cảm xúc chết tiệt này sẽ giết chết mình mất thôi.

Hai mắt cay xè, sự đau đớn giằng xé tâm tư khiến mình bật khóc một lần nữa. Vẫn biết đàn ông không nên khóc nhưng mình không thể kìm được. Cảm giác mất đi người thương yêu nhất còn kinh khủng hơn tất cả những chuyện mình trải qua trước đây. Tình yêu như một trò chơi tàn nhẫn, cuốn mình vào thật dễ dàng, muốn thoát ra phải để lại tất cả linh hồn.

– T..

Tiếng gọi đột ngột của chị làm mình mở bừng mắt ra, mừng đến phát điên phát dại.

– Chị nghĩ lại rồi phải không? Không đi nữa đúng không? – Mình lắp bắp líu cả lưỡi.
– Đưa chị chìa khóa xe! – Sự chua xót thoáng hiện trong mắt chị, nhưng biến mất nhanh chóng.

Chút hi vọng nhỏ nhoi vừa lập lòe thắp lên đã lụi tàn. Mình mỉm môi tự chế giễu, tay run rẩy cho vào túi, thật lâu mới lấy được chìa khóa ra.

– Chờ em một chút.

Mình lập cập cầm móc khóa trái tim chị đưa khi nãy, lấy một nửa gắn vào chìa khóa xe.

– T đừng như vậy, gỡ ra đi! – Chị chớp chớp mắt như muốn ngăn lại cảm xúc.
– Coi như mong muốn cuối cùng của em, mỗi người giữ một nửa. Khi nào.. chị có người mới.. thì.. thì… – Mình không nói nên lời.
– Được rồi. T giữ gìn sức khỏe!

Mắt chị long lanh ngấn nước, cầm lấy chìa khóa, vội vàng quay đi trước ánh mắt tuyệt vọng của mình.

– Chị.. chờ em với.. – Em Uyên bỗng từ lầu lao xuống, hớt hãi kêu to.

Chị Diễm vừa bước đến cửa, nghe vậy đứng lại.

– Chị đừng đi! Đều tại em hết, chỉ mình em có lỗi thôi! Chị đi, T không sống nổi đâu! – Mắt em Uyên đỏ hoe, vành môi tái nhợt run run.
– Giờ nói những lời này có ích gì.. – Chị len lén chùi nước mắt lăn xuống má.

– Tại em quyến rũ T! Em xấu xa thủ đoạn! Nếu không phải T mà là thằng khác, chắc mọi chuyện đã đến mức nào rồi, không chỉ thế này thôi đâu. T rất tốt, rất chung thủy với chị! Chị đừng vì chuyện này mà đi, không đáng đâu.. Người phải đi là em. Em sẽ dọn đồ đi ngay, chị ở lại nhen.. hức…

– Đừng khiến chị khó xử nữa.. Chị tin mọi thứ đã được Chúa an bài từ trước, nơi này không dành cho chị. Bé Uyên phải ở lại, nhớ chăm sóc cho T… luôn phần chị..

– Em không đùa đâu! Chị đi, em cũng đi. – Em Uyên lắc đầu quầy quậy, rồi chạy nhanh lên cầu thang.

Chị cắn chặt môi, đắn đo một lúc, nhìn mình nói:

– T lên cản bé Uyên lại đi!
– Cản bằng cách nào? Tại sao phải cản? Uyên đã muốn đi, cũng như chị thôi, em không thể ngăn được. – Mình cười buồn. Bây giờ chỉ muốn buông xuôi tất cả, ra sao thì ra. Có cố gắng cũng chẳng thể thay đổi được gì, đành bất lực ngồi trơ mắt mà nhìn.

– Bé Uyên không có lí do gì để phải đi khỏi đây hết. – Chị nói nhỏ.
– Áy náy, cắn rứt.. Sau những gì đã xảy ra, chị nghĩ Uyên có thể vui vẻ đón nhận thứ chị ban cho sao? – Mình nhìn thẳng vào mắt chị.
– Chị không nhường. Chị biết, có ở lại thì rồi cũng sẽ đến một ngày T xa chị. – Mắt chị hiện lên nỗi buồn sâu thẳm.
– Em không cho chị có suy nghĩ như vậy. Tại sao chị cứ làm mọi chuyện phức tạp lên? Hãy nhìn nó một cách đơn giản, chị sẽ thấy nó đơn giản hơn chị tưởng nhiều.

– T không hiểu được chị nghĩ gì đâu. – Chị lắc đầu.
– Cho là vậy đi. Nhưng ít ra em cũng hiểu được chị phần nào..

Mình chưa nói xong, em Uyên đã khệ nệ kéo hai vali to tướng ầm ầm đi xuống.

– T bảo trọng! – Dừng trước mặt mình, em Uyên cười mỉm.
– Đi thật sao? – Mình cười khổ.
– Thời gian qua, cảm ơn T rất nhiều!
– T mới là người phải nói câu đó.
– Ít ra T cũng giúp Uyên quên chuyện quá khứ, vậy đủ rồi.

Tặng mình nụ cười rạng rỡ như ánh ban mai, em Uyên cắm cúi kéo vali xềnh xệch đi.

– Bé Uyên làm gì vậy? Ở lại đi. – Chị lên tiếng ngăn cản.
– Em là người đến sau, không có lí do gì để ở lại cả. Chị mới nên ở lại.
– Chị.. chuyện của chị và T không thành đâu. Lúc này T cần Uyên ở bên cạnh..
– Người T cần là chị, không phải em. Còn nữa, không có T em vẫn sống tốt, nhưng còn chị, thiếu T chị sống nổi không?

– Chị..
– Em nói đúng rồi phải không? Chị ở lại đi! – Em Uyên lách qua người chị Diễm.
– Không đúng. Thiếu T, chị vẫn sống vui vẻ! Nhìn chị mau nước mắt vậy chứ chị mạnh mẽ lắm, không như Uyên nghĩ đâu. – Chị kéo em Uyên lại.
– Hi, chị đừng dối lòng dối người nữa, chị không gạt được ai đâu!

Nhân lúc em Uyên khựng người, chị cầm vali vụt chạy.

Nhưng dù sao em Uyên là người có võ, phản xạ rất nhanh, kịp thời chụp tay chị lôi lại làm chị suýt ngã.

– Để chị đi.. – Chị bật khóc.
– Em đã nói chị không phải đi rồi mà! Chị phải ở lại, em sẽ đi! – Giọng em Uyên lạc hẳn rồi tắt dần.
– Chị không muốn ở lại đây thêm phút nào nữa..
– Được, nếu vậy thì em và chị mạnh ai nấy đi. Không cần quan tâm nữa.

Dường như nắm được tâm ý của chị là muốn em Uyên ở lại lo lắng cho mình, nếu ẻm đi thì chị sẽ không thể nào bỏ mình trơ trọi, thế nên ẻm đánh thẳng vào yếu điểm này.

– Được rồi, đi thì đi. – Chị mím môi.
– Ok. – Em Uyên cười khẽ bước theo.

Hai người như đang thi gan, xem ai không chịu nổi sẽ dừng lại trước.

Thực sự, nói về mức độ tàn nhẫn và quyết đoán, em Uyên hơn hẳn chị.

– Bé Uyên ở lại đi mà.. – Ra đến thềm nhà, chị đành chịu thua, nước mắt ngắn dài nói.
– Em muốn ở lại lắm! Nhưng chị đi rồi, em sẽ sống thế nào với lương tâm bị cắn rứt mỗi ngày? Chị nghĩ cho em một chút được không vậy? – Vai em Uyên run khẽ.
– Chị tự nguyện, không trách gì bé Uyên hết, đừng áy náy! Chị nói thật đó.
– Dù chị không trách, em cũng không thể không tự trách bản thân! Em đã từng trải qua cảm giác đó, nên em hiểu được chị cảm thấy như thế nào. Giờ có hai sự chọn lựa thôi, một là em đi, chị ở lại. Hai là tụi mình cùng đi, T ở lại đau khổ. Chị chọn đi!

– Đừng ép chị.. – Chị Diễm nghẹn ngào.
– Em không ép. Nếu chị yêu T, chị bắt buộc phải làm thế thôi.

Em Uyên len lén quay lại cười với mình. Nụ cười đắc thắng vì đã bắt được thóp của chị, nhưng sao mình lại thấy nước mắt liên tục tràn ra trong mắt ẻm.

Nụ cười chưa tắt trên môi em Uyên chợt đông cứng khi bị chị bắt gặp. Chị cũng nở nụ cười thật tươi, như người từ cơn u mê tối tăm bỗng chạm được vào ánh sáng khai mở linh trí.

Liền sau nụ cười đó, chị quay lưng đi thật nhanh, không chút băn khoăn vấn vương.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng