Mới sáng sớm đã bị phá đám bởi tiếng chuông inh ỏi. Bực mình. Mình lật chăn vùng dậy, chạy xuống nhà với cái quần đùi không thể chóe hơn. Tưởng nhà có thư hay điện báo hay thu tiền
Lên lớp mười, vào cái trường chuyên của thành phố tôi cũng thấy bỡ ngỡ lắm. Trước thì học cái trường huyện gần nhà thì toàn dân trong huyện trong xã ra cái vào cái là gặp mặt nhau nên
Phương một tay vén áo lên, một tay tuột quần xuống trước cặp mắt hau háu của một vị khách. Bên ngoài om sòm tiếng của dân nhậu tâng bốc nhau. Quán này do bốn chị em Phương dựng lên,
Phần 1 Tôi tên Hùng và vợ tôi tên Thy vừa cưới nhau được 1 năm. Công việc của tôi thì ổn định là cho 1 công ty vốn nước ngoài, còn vợ tôi thì ra trường cũng lâu nhưng
Hương bước vào phòng bằng những bước chân của người mộng du. Chả là hôm nay vô tình lúc dọn dẹp phòng cho Tuấn con trai mình, Hương vô tình bắt gặp nhật ký của con trai mình. Hương tò
Tôi là viên chức nhà nước. Vợ tôi làm nội trợ ở nhà, buôn bán tạp hóa lặt vặt, gần đây có bán thêm sữa chua. Vợ nhập ở Ba Vì về bán có vẻ đắt hàng lắm. Tôi thấy
Lúc đó là tầm 8h sáng, sau một hồi hỏi đường thì tôi cũng đến đúng địa chỉ. Tôi gõ cửa cô ấy ra mở nhìn thấy tôi. Cô ấy bảo tôi vào nhà rồi đi rửa chân tay. Tôi
Anh luôn nhớ về tôi và tôi cũng luôn nhớ về anh, đã 10 năm rồi vẫn luôn nhớ về nhau. Một hôm tin nhắn facebook tôi có một nick muốn nhắn tin và tôi đã đồng ý, hiện lên
“Bảy cô em khác cha khác ông ngoại” nghĩa là bảy cô em chẳng có chung cha cũng chẳng có chung mẹ, cũng nghĩa là chẳng có chung tý huyết thông nào, và tóm lại là bảy cô em nuôi.
Nguyễn Trần Huỳnh là một nhà đạo diễn mới ra nghề trong làng điện ảnh của Hoa Kỳ. Sau ba năm cần cù học tập tại đại học UCLA, cuối cùng anh cũng lãnh được cái chứng chỉ hành nghề
Hoa là một nữ nhân công dung ngôn hạnh, nàng học rất giỏi, bản tính thì ngoan hiền sinh đẹp. Đến năm 24 tuổi thì nàng kết hôn với 1 đại gia, 26 tuổi nàng sinh ra 1 đứa con
Tôi thức giấc sau khi nghe tiếng rè rè của cái điện thoại iphone ở dưới gối, ngó lên vách tường đối diện thấy kim đồng hồ chỉ đã hơn bảy giờ rưỡi sáng. Mắt nhắm mắt mở, thấy số
Phần 1 Tao 8x, người Hà Nội, gặp vợ tao lúc tao chả có cái đầu buồi gì ngoài một tâm hồn đẹp. Đợt đấy tao đang là sinh viên giàu vượt khó và học dốt, đang trong giai đoạn
Tôi và Mai đều xuất thân từ những gia đình nông dân nghèo ở miền trung. Nơi đầy nắng, gió, bão lụt. Chính vì vậy mà mỗi người trong chúng tôi đều có những đức tính cần cù chịu khó
Chị Mậu khuôn mặt không đẹp lắm, mặt đầy tàn nhan, nhưng trời cho chị thân hình bắt mắt hấp dẫn. Chị sở hữu ba vòng, vú bự, bụng nhỏ, mông to. Tuy vậy chị có con mắt nhìn đàn
Tôi thích những người đàn bà có thân hình mập mạp. Không hiểu sao đầu óc tôi lúc nào cũng chỉ nghĩ tới nhưng người đàn bà có thân hình như vậy. Nhất là nghĩ tới bà mẹ kế của
Tiếng chuông điện thoại từ chiếc di động đang cắm trong ổ sạc điện vang lên, gả đàn ông cầm lên bấm phím: – A lô. Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười rúc rích của phụ nữ: –
Nguyễn Hồng Nhung là một cô gái rất thường xuyên đi tập gym, nhờ sự thường xuyên đó, cô đã có một thân hình xinh xắn, dẻo dai, cộng với nước da trắng trẻo thì có thể gọi là cơ
– Hải… Hải ơi!!! – Nguyệt hả… có chuyện gì vậy? – Khiếp… đi gì mà nhanh vậy. Để thở cái đã… – Nhanh lên… tui hẹn quân thằng Phong làm trận chế (đế chế) rồi! – Ông nhớ cái
Trời tối khoảng 8h, trong một con hẻm vắng lặng, một chiếc đèn đường sáng tỏ. Một gã trai đang nhẹ nhàng đi tới, với động tác thật chậm nhưng cực kỳ dứt khoát, gã cởi quần xuống, cởi áo
Em tên Trần Thị Mỹ Lệ, 19 tuổi. Chuyện em sẽ kể dưới đây là một chuyện suốt đời em nhớ mãi. Chuyện lần đó, cái thuở em mới tròn 18 tuổi, vào một buổi xế chiều của ngày nọ,
Giới thiệu với mấy huynh tui tên Hùng đang làm bảo vệ cho một công ty điện tử ở quận 3, với 1 thằng con trai 20 tuổi lực lưỡng như tui thì lương 2, 5 triệu 1 tháng đủ