Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Con đường bá chủ – Quyển 16

Con đường bá chủ – Quyển 16


Phần 197

Thánh chỉ vừa ra, thiên hạ chấn động…
Tại buổi thiết triều như thường lệ, toàn thể văn võ bá quan xếp thành hai hàng dài trên mặt đất, đồng thanh hô vang:

“Mong bệ hạ thu hồi thánh chỉ!”

Kinh Long ngồi trên bảo tọa, ánh mắt híp lại cười lạnh hỏi:

“Tại sao trẫm phải thu hồi thánh chỉ?”





“Kính thưa bệ hạ.” Một vị quan Nhị Phẩm đứng ra, chắp tay khóc rống:

“Chúng thần hiểu rõ sự nhân từ của đấng minh quân như bệ hạ, phàm nhân nơi biên quan cũng là con dân của Kinh Quốc, nhìn bọn họ trải qua cuộc sống khổ cực, vừa phải đấu tranh với tự nhiên, vừa phải chống chọi yêu thú, lại còn thường xuyên bị tu sĩ ngoại lai sát hại… chúng thần cũng là lòng đau như cắt.”

“Nhưng mà trong bối cảnh đang cùng Vệ Quốc đấu tranh không ngừng, các thế lực, môn phái tại đại lục còn chưa thần phục… việc bồi dưỡng tu sĩ mới là thứ nên được chú trọng nhất, có tu sĩ mới chiến đấu lại Vệ Quốc, mới hàng phục được những thế lực bất cam kia.”

“Nếu dốc quốc khố, quốc lực để ưu ái cho phàm nhân, việc bồi dưỡng tu sĩ chắc chắn sẽ chậm trễ không tiến, đây là cơ hội để Vệ Quốc thừa cơ tấn công, áp đảo Kinh Quốc ta… chưa kể còn các thế lực khác như hổ đói rình mồi.”

“Một khi Kinh Quốc thất thủ, đừng nói là phàm nhân… ngay cả tu sĩ như chúng thần cũng đều rơi vào kết cục thê thảm mà thôi.”

Những lời này nói đúng tâm khảm trong lòng các văn võ bá quan tại triều, cùng nhau quỳ gối đồng thanh nói:

“Bệ hạ, cây đổ bầy khỉ tan, Kinh Quốc chúng ta chưa vững vàng đến mức ưu ái phàm nhân như thế… mong bệ hạ thu hồi mệnh lệnh.”

Nhìn thấy cả đám lệ rơi đầy mắt, nước mũi đầm đìa, Kinh Long chỉ ung dung hỏi:

“Những lời của các khanh, chẳng lẽ trẫm ngu xuẩn không hiểu, ba vị quan đại thần cũng ngu xuẩn không hiểu sao?”

Lúc này các quan chư tướng mới giật mình…

Khi tất cả bọn hắn đều cảm thấy thánh chỉ của bệ hạ là hồ đồ, muốn cùng nhau yêu cầu rút lại thánh chỉ… thì Quốc Sư, Thừa Tướng và Đại Nguyên Soái, ba vị quan nhất phẩm lại đứng thẳng tắp, tư thái hiên ngang, khuôn mặt tự tin, hoàn toàn không có dáng vẻ cầu khẩn.

“Chư vị… quyết định lần này của bệ hạ đã cùng ba người chúng ta thương lượng, khi đó hoàng hậu nương nương và trưởng công chúa cũng có mặt.” Quốc Sư nghiêm nghị nói:

“Tất cả chúng ta đều nhất trí cách làm của bệ hạ, ngài chính là bậc minh quân, Kinh Quốc rất may mắn khi có được một vị hoàng đế như vậy, các ngươi từ bỏ ý định đi thôi.”

Nghe người sáng suốt, cơ trí nhất như Quốc Sư cũng nói lời này… toàn trường lập tức ngẩn người.

Ngay cả Tứ Đại Gia Chủ cũng đưa mắt nhìn nhau, trong lòng thầm nghĩ:

“Chẳng lẽ trong chuyện này có huyền cơ nào khác?”

“Bệ hạ, có thể tiết lộ một chút nguyên nhân cho chúng thần hay không?” Dưỡng Lão Các Chủ kính cẩn hỏi.

“Không thể nói, nói ra còn gì là huyền cơ?” Kinh Long hừ lạnh:

“Nói tóm lại trẫm sẽ không thu hồi thánh chỉ, ngược lại trong quá trình thực hiện mệnh lệnh của trẫm… nếu các vị biểu hiện tốt thì chính là đại công, sẽ được trọng thưởng.”

Gia chủ Đài Gia phản ứng nhanh nhất, ông ta thông qua hai nữ nhi Song Đài Tiên Tử nên cũng hiểu biết vài phần về Ngọc Tú, như đã lờ mờ đoán ra điều gì.

Trong đầu lóe lên một tia sáng, Đài Gia Chủ trịnh trọng nói:

“Nếu ý bệ hạ đã quyết, thần xin được mạo muội đảm nhiệm công việc tại Tiểu Ly Thành, giúp Tiểu Ly Thành biến thành Kinh Đô hùng mạnh thứ hai của Kinh Quốc ta.”

Lời này vừa ra, ba vị quan nhất phẩm biến sắc quát: “Không được.”

“Tại sao?” Đài Gia Chủ âm thầm buồn bực.

“Chuyện hệ trọng như thế, đương nhiên phải do đích thân bổn quốc sư đi làm.” Quốc Sư hướng ra một bước, chắp tay nói:

“Bệ hạ, vi thần nguyện ý lĩnh mệnh.”

“Mơ tưởng, ông đã là hiệu trưởng của Kinh Đế Học Viện… việc này nên giao cho ta.” Thừa Tướng tranh giành.

“Cái rắm, hai người tránh ra, ta sẽ đích thân dẫn quân thực hiện thánh chỉ, cam đoan hoàn thành trong thời gian nhanh nhất.” Đại Nguyên Soái quyết tâm nói.

Văn võ bá quan nhất thời trợn mắt há hốc mồm.

Rốt cuộc việc phát triển Tiểu Ly Thành và gia tăng đãi ngộ cho phàm nhân nơi biên quan hẻo lánh có gì tốt? Vì sao đường đường là ba vị quan nhất phẩm cũng bất chấp mặt mũi mà tranh đoạt?

“Đều là lão hồ ly.” Kinh Long âm thầm mắng chửi.

Việc phát triển Tiểu Ly Thành giống như gián tiếp lấy lòng vị kia…

Nhìn thấy Kinh Kha đạt được chỗ tốt khủng bố như thế sau tám năm hầu hạ, không muốn lấy lòng vị kia chính là ngu xuẩn.

Rõ ràng cả Quốc Sư, Thừa Tướng và Đại Nguyên Soái đều muốn làm việc này.

Nghĩ đến đây, Kinh Long cười haha:

“Giao cho cả ba vị ái khanh đi làm, tốc độ càng nhanh càng tốt, ở kinh đô tạm thời có trẫm và Tiên Thiên Môn Chủ tọa trấn là đủ rồi.”

“Bệ hạ cũng là không dễ ứng phó a.” Ba vị quan nhất phẩm trong lòng thầm nghĩ.

Kinh Long phái ra cả ba vị trọng thần đi làm chuyện này, vậy công lao lớn nhất chính là thuộc về Kinh Long…

Nhưng nghĩ đến thành quả, cả ba vị đại thần đều nghiêm túc lĩnh mệnh:

“Chúng thần tuân chỉ.”

Đài Gia Chủ bị đá ra rìa, trong lòng tiếc nuối muốn chết… nhưng hắn chỉ là quan nhị phẩm, căn bản không thể xen vào.

“Bãi triều!” Kinh Long phất tay.

Cùng lúc đó, tại Vệ Quốc.

Vệ Quốc Hoàng Đế – Vệ Chấn nghe xong tình báo, lập tức ngửa đầu cười haha:

“Kinh Long này điên rồi, đúng là điên rồi… chuyện ngu xuẩn như thế cũng dám làm được?”

“Bệ hạ, đây là cơ hội tốt của Vệ Quốc, cơ hội vạn năm có một a.” Tể Tướng đương triều hai mắt sáng ngời vuốt râu cười tủm tỉm:

“Kinh Long bỗng nhiên phát điên dốc hết quốc lực cho đám phàm nhân vô dụng, hành vi này chẳng khác nào tự suy yếu nội tình, trực tiếp chặt đứt một cánh tay của Kinh Quốc.”

“Nói không sai, Kinh Quốc đúng là ngày càng câu nệ tiểu tiết, quả thật không xứng làm đối thủ của Vệ Quốc ta.” Văn võ bá quan nhất trí tán thành.

Vệ Quốc tự hào là một quốc gia tu luyện, không có phàm nhân tồn tại.

Bởi vì bất cứ ai là phàm nhân không có thiên phú, quân đội của Vệ Quốc đều sẵn sàng trục xuất sang những vùng đất hoang, không được phép xâm nhập lãnh thổ, sinh tử tồn vong tự gánh chịu.

Cũng nhờ như vậy, Vệ Quốc dù thành lập sau Kinh Quốc nhưng nhanh chóng đuổi kịp về mặt nội tình, bởi lẽ quốc lực của bọn hắn dồn hết vào bồi dưỡng tu sĩ cũng như cường giả, phàm nhân không xứng đáng tồn tại trong Vệ Quốc.

Đã từ lâu, việc Kinh Quốc phí công xây dựng các tiểu thành trấn cấp thấp ở vùng biên quan cho phàm nhân trú ngụ luôn bị Vệ Quốc khinh thường, chẳng được tích sự gì…

So với Vệ Quốc, ngay cả ở những vùng biên quan vắng vẻ nhất, bọn hắn cũng dùng để luyện quân, đào tạo tu sĩ mà thôi.

“Bệ hạ, Kinh Long bọn hắn không phải những kẻ ngu, làm như vậy nói không chừng có ý đồ sâu xa nào đó.” Vệ Quốc Sư nhíu mày nói:

“Chúng ta nên điều tra kỹ càng.”

“Hừ, việc Kinh Long lòng dạ đàn bà ai mà không biết?” Đại Tướng Quân của Vệ Quốc khinh bỉ nói:

“Hắn đã chứa chấp lũ sâu kiến đó, bây giờ lại gia tăng đãi ngộ cũng là chuyện dễ hiểu mà thôi.”

“Có lẽ Kinh Quốc có dã tâm hơn chúng ta, thay vì chọn ra những người có thiên phú tốt để bồi dưỡng, bọn hắn lại muốn biến toàn dân thành tu sĩ.” Tể tướng vuốt cằm:

“Nhưng mà có vẻ không biết tự lượng sức mình, sẽ chuốc lấy đại họa.”

“Quốc sư cẩn thận cũng là nên…” Vệ Chấn nghiêm nghị nói:

“Trẫm đương nhiên sẽ không lập tức xuất binh vào lúc này, nói không chừng đây là mưu kế để lừa gạt thế nhân của Kinh Quốc…”

“Phải chờ ngày bọn hắn thật sự dốc hết quốc lực, khi đó phát động chiến tranh cũng không muộn.”

“Bệ hạ anh minh.” Văn võ bá quan đều tán đồng cách nghĩ của Vệ Chấn.

“Đúng rồi, chuyện của nữ thiên kiêu Ngọc Tú thế nào rồi? Đã lôi kéo sang Vệ Quốc được hay chưa?” Vệ Chấn hỏi.

Thiên kiêu như vậy ở bất cứ nơi nào cũng đều được xem trọng, nếu Vệ Quốc mời chào được Ngọc Tú gia nhập, đây chính là hổ mọc thêm cánh a.

“Bẩm bệ hạ, Kinh Đô và Kinh Đế Học Viện rất khó để người của chúng ta xâm nhập…” Quốc sư bẩm báo:

“Nhưng sau vài năm nỗ lực, vi thần đã sắp xếp được, khi nào có kết quả sẽ bẩm báo với bệ hạ.”

“Tốt lắm.” Vệ Chấn hài lòng gật đầu.

Các thế lực nằm ngoài hai đại quốc gia cũng đang vì thánh chỉ của Kinh Long mà nghị luận ầm ĩ.

Cao tầng của thất đại thế lực lớn nhất Cầu Tiên Đại Lục phân biệt là Linh Kiếm Các, Hoả Diệm Tông, Song Hải Giáo, Bất Chu Sơn, Vạn Lôi Tự, Khổng Nhân Tộc, Thần Thú Sâm Lâm cũng đang tập hợp.

Cầu Tiên Đại Lục vốn có tám cái Cửu Cấp Thế Lực sở hữu tu sĩ cấp Độ Kiếp tọa trấn… ngoài trừ bảy thế lực kể trên còn có Tiên Thiên Môn, tạo thành liên minh các thế lực cường đại, nhờ vậy mới chống được sự bành trướng của hai đại quốc.

Nhưng từ khi Tiên Thiên Môn xuất hiện Cửu Trọng Tiên Thể, bảy thế lực còn lại đều ganh ghét Tiên Thiên Môn, muốn tìm cách loại trừ Thiên Khải.

Bởi nếu Cửu Trọng Tiên Thể thuận lợi trưởng thành, nói không chừng Tiên Thiên Môn sẽ sinh ra dã tâm thâu tóm bảy thế lực bọn hắn.

Trong tình huống bọn hắn đề phòng lẫn nhau như vậy, Kinh Quốc mới có cơ hội đem Tiên Thiên Môn thu phục.

“Các vị nghĩ Kinh Quốc đang muốn làm gì? Vì sao lại tiêu hao cái giá khổng lồ như vậy để đắp vào phàm nhân?” Hoả Diệm Tông Chủ nhịn không được hỏi.

“Không biết a.” Một đám cao tầng các thế lực vặn nát óc cũng nghĩ không ra.

“Hừ, mặc kệ thế nào… Vệ Quốc chắc chắn sẽ không để yên.” Khổng Nhân Tộc Trưởng cất tiếng hừ lạnh:

“Chúng ta cứ tùy cơ ứng biến.”

“Cẩn thận đây là gian kế của Kinh Quốc.” Song Hải Giáo Chủ nhắc nhở:

“Hoặc thậm chí có thể là gian kế của Kinh Quốc và Vệ Quốc, bọn hắn cố ý giả vờ xung đột, chiến tranh để một hơi dẫn dụ tất cả chúng ta vào bẫy.”

“Nói cũng đúng.” Linh Kiếm Các Chủ nghiêm nghị đề nghị:

“Gia tăng giám thị đối với tình hình ở Kinh Quốc, xem thử bọn hắn có thật sự dám tiêu hao quốc lực hay không, đồng thời cố gắng xâm nhập cảnh nội dò xét tình báo.”

“Tốt, cứ quyết định như vậy.” Tất cả cường giả đều nhất trí tán thành.

Nếu đây là cái bẫy, bọn hắn sẽ không nhảy vào…

Ngược lại nếu Kinh Quốc thật sự làm ra hành vi ngu xuẩn, vậy cũng đừng trách bọn hắn bỏ đá xuống giếng.

Mấy nữ đã rời đi lịch lãm rèn luyện, Lạc Nam ngồi trong tiểu viện nhàn nhã uống trà.

Một thân người phàm, hắn không có thần thức hay thứ gì để nghe ngóng cục diện bên ngoài.

Kể từ khi Lam Nhi và Vô Ưu mất đi, xung quanh nơi ở của hắn vô cùng vắng vẻ… các đệ tử bình thường cũng không dám đến gần quấy rầy Ngọc Tú, vậy nên chỗ này gần như trở thành nơi hoang vắng nhất tại Kinh Đế Học Viện.

Ngọc Tú có đề nghị hắn vào toà phủ mà nàng mua ở kinh đô sống cùng gia gia của nàng cho đỡ buồn tẻ nhưng Lạc Nam từ chối.

Hắn biết tương lai sẽ có những kẻ nhắm vào hắn, bản thân hắn thì có thể tự vệ được… nhưng chẳng may liên luỵ đến gia gia của Ngọc Tú thì sao?

Trong thân thể phàm nhân, hắn không thể bảo vệ gia gia của nàng…

Hắn đã bất lực nhìn Vô Hối đau khổ khi chứng kiến phụ mẫu mất đi, hắn không muốn chứng kiến Ngọc Tú cũng như thế nếu gia gia của nàng vì hắn mà bị liên luỵ.

Giống như lúc này đây, một bóng đen như quỷ mị bỗng nhiên hiện ra, ngồi đối diện trước mặt của hắn.

Hắc Ám Linh Lực bao trùm xung quanh ngăn chặn tất cả, bóng đen hóa thành một tên nam tử gầy gò, hai mắt âm lãnh.

“Các hạ là?” Lạc Nam cau mày hỏi, không biết đây là người của thế lực phương nào.

“Ngươi hình như không hoảng sợ khi bị tiếp cận?” Nam tử híp mắt hỏi.

“Đi theo tiểu thư nhiều năm, xem như có chút trải đời, cùng lắm thì chết…” Lạc Nam nhún nhún vai.

“Haha, không hổ là tùy tùng được nữ yêu nghiệt như Ngọc Tú tin tưởng, bản lĩnh rất khá.” Nam tử cười hài lòng.

“Các hạ hẳn không phải người Kinh Quốc?” Lạc Nam vuốt cằm.

Tên nam tử này có tu vi Hợp Thể, thuộc cao tầng của thế lực… nhờ vào một loại Dị Hắc Ám có khả năng dung hợp cùng không gian lén lút tiến vào Kinh Đế Học Viện.

Loại Dị Hắc Ám này tương đối lợi hại, chỉ cần không lướt ngang mặt Độ Kiếp Kỳ, sẽ khó bị phát hiện.

Những năm qua hắn tìm hiểu rõ ràng các nhân vật ở Kinh Quốc, bao gồm cả người tinh thông Hắc Ám như Trần Gia, lại không có nam tử trước mắt.

“Nói không sai, Vệ Quốc Sư đã tốn công vài năm săn tìm loại Dị Ám này để ta có thể tiếp cận các ngươi” Nam tử nhìn xung quanh:

“Đáng tiếc Ngọc Tú không ở rồi, chỉ gặp một con kiến như ngươi…”

“Vệ Quốc muốn lôi kéo mời chào tiểu thư sao?” Lạc Nam hỏi.

“Thông minh.” Nam tử gật đầu.

“Thế nếu tiểu thư từ chối?” Lạc Nam hỏi ngược lại.

“Vậy phải xem mức độ quan trọng của ngươi đối với ả.” Nam tử vung tay hướng Lạc Nam chụp đến.

Hiển nhiên là muốn bắt cóc hắn để uy hiếp Ngọc Tú.

Một phàm nhân có thể đi theo yêu nghiệt như Ngọc Tú nhiều năm như thế, nói quan hệ của hai người không có gì, đánh chết hắn cũng không tin.

Nam tử cảm thấy chỉ cần dùng Lạc Nam uy hiếp, Ngọc Tú sẽ ngoan ngoãn đến Vệ Quốc.

Mà chờ nàng tiến vào Vệ Quốc, đó sẽ là cá nằm trên thớt… không muốn phục cũng phải phục.

“Khoan đã!” Lạc Nam vội vàng thốt lên:

“Tiểu thư có thứ này muốn gửi đến Vệ Quốc, nàng đã sớm đoán được các vị sẽ đến mời chào.”

“Thứ gì?” Nam tử nghe vậy kiên nhẫn thu tay.

Lạc Nam từ trong óng tay áo móc ra một trang giấy được xếp gọn gàng.

Nhìn thấy trang giấy, nam tử lạnh lùng hỏi: “Ngươi sẽ không âm mưu gì đấy chứ? Muốn chết phải không?”

“Nếu không tin, các hạ có thể sưu hồn.” Lạc Nam nhún vai: “Ta đang ngồi ở đây.”

Thần thức đảo qua trang giấy, xác nhận đó chỉ là một tờ giấy bình thường, nam tử tiếp nhận mở ra.

Một bức họa đập thẳng vào mắt của hắn.

“PHỐC!”

Máu tươi cuồng phún, đạo tâm vỡ vụn, linh hồn băng liệt.

Thi thể nam tử vô lực ngã xuống.

Một Hợp Thể Kỳ, cứ như thế chết…

Lạc Nam mỉm cười lắc đầu, thản nhiên nói:

“Chỉ nhìn bức họa của nàng thời điểm Chí Tôn đã không chịu nổi, còn kém lắm.”

Bên trong giấy vẽ lấy Tu La Giáo Chủ – Huyết Yêu Cơ thống ngự Tu La Pháp Tướng triệu hoán đội quân tu la đến từ địa ngục, máu chảy thành sông.

Cái loại sát thế khủng bố tung hoành, uy nghi tối thượng của cường giả cấp bậc Chí Tôn được thể hiện bên trong bức họa là thứ mà tu sĩ ở dưới hạ giới căn bản không thể gánh vác nổi.

Đây chính là chênh lệch, dù chỉ mô phỏng một tia ý chí mà Chí Tôn thể hiện ra cũng đủ kích sát tất cả sâu kiến.

Đạo tâm không đủ mạnh, kết cục chỉ có huỷ diệt.

Theo Lạc Nam đánh giá, chỉ có Thiên Đế may ra chống nổi khí thế từ bức họa của Chí Tôn.

Hắn vẫn âm thầm đáng tiếc, nếu như vừa rồi tên kia sưu hồn mình… mọi thứ chắc sẽ thú vị hơn.

Bởi lẽ lần trước dùng Khắc Hồn Cọ, hắn đã vẽ nên một bức tổng thể bên trong linh hồn của mình, chính thứ đó đã tiêu diệt Hợp Thể của Trần Gia.

Cũng không có gì đáng gờm…

Chỉ là thời khắc hắn phải đối mặt với Thần Tị…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng